KẺ SỐNG SÓT - Trang 261

“Lại là phía bắc.” Isabel nói. Lúc này cô đã bị cả bầy chim vây quanh

khi đổ cả cái thùng đựng những viên thức ăn cho chim vào trong máng ăn
của chúng.

“Không chỉ là phía bắc, còn là một nơi được gọi là Tòa nhà màu Vàng

nữa. Người đàn ông này tin rằng gia đình của ông ấy đã bị đưa đến một nơi
gọi là Tòa nhà màu Vàng ở phía bắc của nước Anh.”

“Tòa nhà màu Vàng? Đó là gì vậy?” Isabel đứng dậy, đậy cái nắp lên

máng ăn.

“Em không biết. Em cho rằng nó là tên của một thị trấn hoặc một

thành phố nào đó mà ông ấy đã nghe nhầm.”

“Hoặc đó cũng có thể là một ngôi nhà thực sự có màu vàng?”
Jessica xoa mặt. “Ước gì em có thể may mắn lần theo được dấu vết

đó.”

Isabel rời khỏi khu chuồng chim, vẫn để mở cửa chuồng. Phía sau cô,

đám chim công vẫn đang cặm cụi ăn. Thế nhưng chẳng mấy chốc chúng đã
chén sạch chỗ thức ăn của mình và bắt đầu chạy tứ tung khắp khu vực
khuôn viên của tu viện. “Em không thể tin được là chị chưa bao giờ làm
mất một con nào đấy.” Jessica nói. “Lũ cáo không đến hỏi thăm chúng à?”

“Bọn chị đã từng làm mất chúng rồi đấy chứ. Công bản chất là loài có

tập tính sống hoang dã, ngay cả khi chúng vốn được sinh ra trong hoàn
cảnh bị nuôi nhốt. Và khả năng tự vệ của chúng khá tốt đấy. Chúng có thể
đậu trên các cành cây và ăn bất cứ thứ gì. Bọn chị đã có lần làm mất Xúp
Đậu khoảng ba tháng trời, sau đó nó đã trở lại vào một buổi chiều ngay
trong nhà nguyện khi trời mưa.”

“Tại sao chị không khóa cửa chuồng của chúng lại?”
“Bọn chị đã phải tự khóa mình lại rồi. Vì sao ngay cả chúng cũng phải

chịu đựng điều đó chứ?”

Jessica không nói gì. Isabel vẫn như thường lệ - khi cô lờ đi tất cả đức

tin của Jessica về tu viện - sẽ không bao giờ nhìn thẳng vào em gái. Rồi cô
ngẩng mặt lên, dường như đang cố nặn ra một nụ cười gượng gạo. “Và giờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.