KẺ SỐNG SÓT - Trang 377

Cô cúi thấp người xuống. Lẽ ra cô nên đoán được việc này mới phải.

Những bãi phế liệu luôn nuôi chó. Cô mạo hiểm ngẩng đầu lên, kiểm tra
hướng gió. Gió đang thổi về phía cô, mang theo mùi dầu máy và cả mùi
nước thải.

Một cánh cửa mở ra. Giọng nói của một người đàn ông vang lên, rất

nhỏ nhưng cũng đủ để cô có thể nghe thấy từ vị trí này.

“Gì vậy? Đi kiểm tra đi.”
Cô nghe được tiếng sủa gấp gáp của một con chó to lớn. Tiếng sủa đó

không phải hướng về phía cô, không phải theo tiếng gió đang vang lên bên
tai cô lúc này, nhưng rồi nó cũng sẽ tìm thấy cô cho mà xem.

“Shinto.”
Một cánh cửa phía sau ngôi nhà đã mở ra. Cô có thể nhìn thấy ánh

sáng chiếu ra ngoài.

“Pat?” Một giọng nói khác vang lên. “Có chuyện quái quỷ gì vậy?”
“Không có gì đâu. Ngủ tiếp đi.”
Lúc này cô đã có thể nhìn thấy bóng dáng to lớn của con chó đó. Nó

đang chạy men theo hàng rào, có thể nó đã phát hiện ra mùi của cô để lại
trước đó. Đó là một con chó chăn cừu Đức.

Thật may mắn.
Chó chăn cừu Đức không phải là giống chó tấn công dữ dội. Neil đã

dạy cho cô biết điều đó. Phải mất rất nhiều tháng kiên nhẫn huấn luyện mới
có thể biến một con vật hiền lành bẩm sinh và gần gũi với con người này
thành một sinh vật có thể đi săn và tấn công theo lệnh. Hầu hết mọi người
không thuộc đội cảnh khuyển của cảnh sát cũng đều không mấy tỏ ra lo
lắng. Giống chó chăn cừu Đức thường được nuôi để làm chó bảo vệ vì
chúng có thân hình cực kỳ to lớn và đáng sợ, chứ thực tế hầu hết chúng đều
rất thân thiện nếu như thực sự biết cách tiếp cận chúng.

“Đến đây nào, cậu bé.” Cô khẽ cất tiếng gọi. Con chó có thể nghe

được tiếng cô. “Shinto, đến đây nào, cậu bé.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.