KẺ SỐNG SÓT - Trang 440

“Cô ấy sống cách đây vài con phố. Chúng tôi đã cử người đi hỏi xung

quanh rồi.”

“Tốt lắm. Hãy đảm bảo rằng sẽ có xe đưa họ đến bệnh viện ngay nếu

như họ cần.” Anh nói, phớt lờ những cái nhăn mày khó hiểu xung quanh.
“Tôi cần nói chuyện với đứa trẻ đó.”

Đứa trẻ đang được “gói” trong một cái chăn ở ghế sau một chiếc xe

cảnh sát. Cậu bé đã khóc rất nhiều, nhưng giờ cũng đã bình tâm hơn rồi.

“Cậu bé tên là Jarfa.” Nữ sĩ quan cảnh sát đang chăm sóc cho đứa trẻ

nói với Ajax.

“Jarfa, chú cần phải hỏi cháu vài vấn đề.” Ajax chưa bao giờ nhẹ

nhàng an ủi những đứa trẻ, đặc biệt là những đứa trẻ đang bị tổn thương.
Việc đó chẳng giúp gì cho chúng cả. “Cháu có thể nói cho chú biết về chiếc
xe đã tông mẹ cháu không?”

Đôi mắt đen tròn của đứa trẻ nhìn chằm chằm vào anh.
“Chúng tôi đã lấy lời khai của cậu bé rồi.” Nữ cảnh sát nói nhỏ với

anh.

Ajax phớt lờ cô ta. “Nó màu gì?”
“Màu bạc.”
“Tốt lắm chàng trai. Cháu có quan tâm đến xe cộ không? Có biết nó

hiệu gì không?”

Ánh mắt đứa trẻ trở nên mờ mịt.
“Cháu có biết số đăng ký xe là gì không?”
Một tiếng tặc lưỡi rất rõ phát ra từ viên sĩ quan cảnh sát.
“Cháu có nhìn thấy người lái xe không?”
“Không có lái xe nào cả.”
Ajax ngả người gần hơn. “Chú rất xin lỗi, Jarfa. Cháu vừa nói gì vậy?”
“Không có người lái. Chiếc xe đó không hề có người lái.”
Ajax liếc mắt nhìn về phía những bãi đỗ xe nằm ở bên kia con đường.

Người ta thường rất khó nhìn ra được lái xe và cả những hành khách ngồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.