9
C
ơn đau ê ẩm lan khắp toàn thân cứ như cả cơ thể đã bị thay máu,
Jessica có thể nghe thấy những tiếng vo ve trong đầu, và trong cả những
tiếng khóc của những người xung quanh cô. Khi cái giỏ va vào cây lần thứ
hai, và sau đó là lần thứ ba, cô có thể nghe rõ tiếng hộp sọ của mình va vào
một bề mặt cứng, có tiếng xương bị vỡ. Kim loại cào vào kim loại. Tiếng
đường dây điện rít lên trên không hệt như những con rắn đang phát cuồng.
Cây liễu gai ngay trước mắt cô đã bị xé toạc và những cành cây lởm chởm
như đang lao về phía cô, nó sượt qua cách cô chỉ vài phân.
Cái giỏ cứ thế đập thẳng xuống đất và lại nảy lên. Rồi lại đập xuống
và nảy lên. Cứ mỗi lần như vậy là cô cảm thấy như thể mình đang bị ném
vào một bức tường đá vậy. Cô đã không còn nhìn thấy Nigel ở khoang lái.
Giờ thì họ thực sự không còn có bất cứ phi công nào nữa.
Bị rơi xuống sàn giỏ, cô cố nhìn thẳng vào quả khí cầu bên trên nhưng
lúc này, hình dạng xinh đẹp của nó đã bị xoắn lại thành một hình gì đó kì
cục và vô cùng xấu xí. Dường như nó còn đang “liếc nhìn” xuống cô khiến
cô theo bản năng mà co rúm lại. Cô cố gắng cuộn tròn thân mình, co tay và
chân sát cơ thể nhất có thể nhưng vẫn bị quăng quật mạnh khắp nơi.
Chỉ nhờ duy nhất chiếc đai bảo hiểm mà cô đang níu chặt lấy mới có
thể giữ cô lại trong giỏ. Các thớ cơ của cô vẫn đang nỗ lực hết mức dù cảm
giác chúng đang căng cứng và như đã rách toạc rồi. Những tiếng va đập chỉ
dừng lại khi họ bị nảy lên thêm một lần nữa.
Trong giây lát cô đã tự hỏi liệu có phải chỉ còn một mình cô ở trong
giỏ hay không, cô có phải là người duy nhất không bị ném ra ngoài không.
Nhưng ngay sau đó, những tiếng la hét bắt đầu đi thẳng vào đầu cô. Vẫn