KẺ TẦM DA - Trang 104

Thanh tra làu bàu. “Cậu đã bao giờ nói “thủng chưa” thay vì “hiểu chưa”
chưa?”

“‘Thủng chưa. ’ Là từ thời của anh.”

“Từ thời của tôi,” Sellitto nói. “Tôi và lũ lập dị.”

TT Gordon cười.

“Có một vụ án chúng tôi đang điều tra. Tôi cần giúp đỡ.”

“Tôi đoán vậy. Cho tôi một phút nhé.” Gordon bước vào khoang làm việc
thứ ba. Nghệ sĩ xăm này có hai cánh tay dày đặc những hình xăm phức tạp
màu xanh và đỏ. Anh ta đang xăm cho một chàng trai xấp xỉ ba mươi.

Cậu ta đang cho xăm một hình con chim đại bàng bay trên hai bắp tay.

Sellitto nghĩ đến lũ đại bàng trên bệ cửa sổ nhà Rhyme.

Người khách trông như anh ta chỉ vừa đi tàu điện ngầm từ phố Wall đến đây
và sẽ quay lại công ty luật của mình để làm việc thâu đêm sau khi xong.

Gordon nhìn hình vẽ. Đưa ra vài chỉ dẫn.

Sellitto quan sát cửa tiệm. Dường như nó thuộc về một thời đại khác: đặc
biệt là những năm 1960. Các bức tường treo kín đặc hàng trăm bức ảnh mẫu
hình xăm rực rỡ: những khuôn mặt, biểu tượng tôn giáo, các nhân vật hoạt
hình, những khẩu hiệu, bản đồ, phong cảnh, đầu lâu… rất nhiều hình trong
đó tạo ảo giác về màu sắc. Ngoài ra còn có vài chục hình ảnh các loại
khuyên có sẵn để bán. Một vài khung hình được che rèm. Sellitto có thể
đoán được những nụ và kim kia đã được đâm vào bộ phận nào trên cơ thể,
dù anh thắc mắc tại sao phải đoan trang thế.

Những tiệm xăm nhắc Sellitto nhớ đến những salon tóc với loại ghế tựa
dành cho khách hàng và những chiếc ghế đẩu cho nghệ sĩ. Thiết bị chai lọ và
khăn các loại đặt trên quầy. Trên tường là một tấm gương dán đề can ô tô
hay các loại giấy phép của Uỷ ban Y tế. Bất chấp thực tế nơi này tồn tại với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.