KẺ TẦM DA - Trang 114

chọn ra và không thể lần theo. Và cũng có thể đằng sau nó không có ý nghĩa
nào cả.

Một cách phân tán chú ý, đánh lạc hướng.

Như dùng khói và gương…

Nhưng nếu mi đích thực muốn nói gì đó, thì đó có thể là gì? Tại sao mi lại
trưng bày ý nghĩ của mình ra như cần câu cá thế kia?

“Tôi không biết,” Cooper nói.

Rõ ràng Rhyme đã nói to lên câu hỏi dành cho nghi phạm khó hiểu kia.

“Lời nhắn chết tiệt,” anh lẩm bẩm.

Tất cả mọi người trong phòng cùng nhìn vào nó lần nữa.

“… lần thứ hai, lần thứ hai…”

“Hay là phép đảo chữ?” kỹ thuật viên gợi ý.

Rhyme đọc lướt các chữ cái. Không có gì đặc biệt khi sắp xếp lại chúng cả.
“Dù sao, tôi có cảm giác bản thân lời nhắn đã đủ bí hiểm rồi. Hắn không cần
chơi Đố chữ với chúng ta. Vậy, lính mới, cậu sẽ hoạt động ngầm ở nhà tang
lễ. Cậu làm được việc đó chứ?”

“Chắc chắn rồi.”

Trả lời quá nhanh, Rhyme nghĩ. Anh biết thái độ miễn cưỡng của lính mới
với nhiệm vụ này không liên quan gì đến chuyện cậu ta có thể gặp nguy
hiểm về thân thể. Kể cả nếu di hài của Thợ đồng hồ có được một đồng phạm
nhận lãnh, và hắn chính là kẻ đến thu tro cốt, thì hắn cũng sẽ không lôi súng
ra mà bắn vào một cảnh sát chìm trong nhà tang lễ. Không, điều ám ảnh
chàng cảnh sát trẻ chính là nỗi sợ hãi rằng cậu không đủ bản lĩnh, tất cả tới
từ vết thương ở đầu mà cậu ta đã phải chịu vài năm trước. Pulaski rất giỏi
trong việc tìm kiếm dấu vết trong các hiện trường tội ác. Cậu ta cũng khá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.