KẺ TẦM DA - Trang 116

bị trì hoãn. Và bạn không bao giờ biết mình phụ thuộc vào đống byte và bit
vô hình ấy nhiều đến đâu cho đến khi dữ liệu bị kẹt cứng lại.

Sachs tuyên bố, “Được rồi, giờ nó đã thông.”

Nhưng những lo ngại về World Wide Web đã bị gạt đi khi Sellitto ào vào
phòng khách nhà Rhyme, vừa đi vừa cởi áo. Anh ta ném cái áo Burberry lên
một chiếc ghế, thảy cặp găng tay lên trên và lôi cái gì đó từ trong cặp táp ra.

Rhyme nhìn anh ta và cau mày.

Sellitto biện hộ, “Rồi tôi sẽ lau cái sàn chết tiệt này, Linc.”

“Tôi không quan tâm đến cái sàn. Sao tôi lại quan tâm đến cái sàn nhà kia
chứ? Tôi muốn biết anh có gì trong tay kìa.”

Sellitto vuốt mồ hôi. Rõ ràng thân nhiệt của anh ta không hề bị ảnh hưởng
bởi tháng Mười một lạnh lẽo nhất, tàn khốc nhất trong vòng hai mươi lăm
năm qua. “Đầu tiên, tôi đã tìm được một nghệ sĩ xăm chịu giúp đỡ và cậu ta
đang trên đường đến đây. Hay nên như thế. TT Gordon. Anh nên xem bộ râu
ấy.”

“Lon.”

“Giờ đến cái này.” Anh ta giơ một cuốn sách lên. “Mấy anh chàng ở trụ sở
ấy? Họ đã lần ra được mẩu giấy kia đến từ đâu.”

Trái tim Rhyme đập nhanh hơn một chút - một cảm giác mà hầu hết mọi
người sẽ cảm nhận trong lồng ngực, nhưng tất nhiên với anh thì nó chỉ đơn
giản là sự gia tăng mạch đập ở cổ và đầu, những phần duy nhất của cơ thể
anh còn có cảm giác.

ies rằng kĩ năng tuyệt nhất của anh ta là khả năng dự đoán “Họ làm cách nào
vậy, Lon?” Sachs hỏi.

Sellitto nói tiếp, “Cô biết Marty Belson, phòng Trọng án chứ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.