KẺ TẦM DA - Trang 136

Chỉ có những nghệ sĩ xăm giỏi nhất mới làm vậy.”

Pulaski hỏi, “Vậy là một dân chuyên?”

“Ồ, phải, anh chàng này chắc chắn phải là dân chuyên. Như tôi đã kể với
anh ta.” Một cái hất cằm về phía Sellitto. “Hoặc từng là. Với trình độ như
thế kia ư? Hắn có thể mở hẳn một tiệm riêng trong một nốt nhạc. Và có khi
hắn còn là một nghệ sĩ thực thụ - ý tôi là họa sĩ với sơn, bút mực và mực và
mọi thứ khác ấy. Và tôi không nghĩ hắn xuất thân từ đây. Vì thứ nhất, nếu có
thì tôi đã nghe rồi. Cũng không phải trong các bang lân cận đây. Làm việc
này trong có mười lăm phút ư? Trời ơi, nhanh như điện ấy.

Tên của hắn chắc hẳn phải được bàn tán khắp nơi rồi. Rồi, nhìn vào kiểu chữ
mà xem.”

Mắt Rhyme và tất cả những người khác đều đổ lên màn hình.

“Nó là dạng tiếng Anh cổ, hay một biến thể Gothic nào đó. Thời nay các anh
không bắt gặp cái đó nhiều quanh đây đâu. Tôi đoán hắn có xuất thân nông
thôn: nông dân, giai làng, đầu gấu thôn, nấu lậu thuốc phiện. Mặt khác, cũng
có thể là người theo chủ nghĩa tái sinh, đạo đức, đáng trọng.

Nhưng chắc chắn là giai nông thôn.”

“Kiểu chữ cho anh biết từng đó ư?” Sachs hỏi.

“Ồ đúng vậy. Ở đây, nếu có ai muốn xăm chữ, họ sẽ làm theo kiểu văn hoa
bay bướm hoặc phông sans serif bôi đậm. Ít nhất đó là xu hướng hiện nay.
Trời ơi, mấy năm trước ai ai cũng đòi làm cái chữ Elvish vớ va vớ vẩn.”

“Elvis Presley à?” Sellitto hỏi.

“Không, Elvish. Chúa tể những chiếc nhẫn cơ.”

“Vậy là nông thôn,” Rhyme nói. “Có vùng miền nào cụ thể không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.