KẺ TẦM DA - Trang 182

“Ông vừa đi sang từ khu văn phòng của bác sĩ à?”

“Đúng. Hôm nay bắt thăm phải khu đó. Bảo vệ bệnh viện đã gọi cho tôi.”
Ông ta nhìn ra sau lưng cô và cười khỉnh. “Trong đám anh em tôi làm việc
cùng không ai dám xuống đây xem cả. Ha.”

“Vậy là hắn có thể đã thoát theo hướng đó.”

“Không. Không chạy qua tôi.” Leron lại nhìn khắp lượt lần nữa, sau lưng
họ, bên trái rồi sang bên phải.

Vậy là nghi phạm 11-5 vẫn đang ở đâu đó gần đây. Nhưng chỗ này không có
nhiều nơi để trốn. Chỉ có vài cánh cửa và hầu hết chúng đều đã được khóa kĩ
vì là phòng kho hoặc phòng để thiết bị điện.

Leron thì thầm, “Ba lô.”

“Đúng vậy.”

“Bom à?”

“Không phải cách thức của hắn. Chúng tôi đang nghĩ hắn là sát nhân hàng
loạt.”

“Vũ khí?”

“Hắn bảo là có mang nhưng tôi không trông thấy nó.”

“Nếu chúng bảo thế và lại không trưng ra thì thường là không có.”

Điều này đúng.

“Nhưng Leron, đã đến lúc ông lên trên rồi.” Cô hất cằm về phía cầu thang
bộ. “Tôi sẽ xử lí ở dưới này.” Đáng lẽ cô phải giữ cho các công dân đứng
ngoài những tình huống tác chiến. Cho dù Leron có hầm hố trong bộ đồng
phục lính biên phòng và mang một khẩu súng Ý sản xuất tại Mĩ đi nữa thì
ông vẫn là thường dân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.