KẺ TẦM DA - Trang 185

Khẩu Nano đã nằm gọn trong tay ông, nhỏ xíu và gần như vô hình trong bàn
tay đen thui. Ông ta đang đeo hai chiếc nhẫn: một nhẫn cưới và nhẫn dấu
của trường cảnh sát. “Tôi canh cho cô rồi. Đi đi.”

Cô tiếp cận phòng vệ sinh nữ.

Không có gì xảy ra. Chỉ có hai buồng con bên trong và cửa đều mở toang.

Rồi cô bước ra. Nhìn quanh. Ông bảo vệ gật đầu báo an toàn.

Phòng vệ sinh nam chỉ có một buồng nên thậm chí còn kiểm tra nhanh hơn.

Lại ra ngoài lần nữa, Sachs liếc sang dãy phòng kho mở vào hành lang.

Rồi cô để ý thấy đầu Leron hơi nghiêng. Ông ta chạm vào tai mình và chỉ
vào một cánh cửa, cách đó khoảng ba mét. Ông đã nghe được gì đó. Cánh
cửa được đánh dấu bằng chữ Mẫu vật.

Leron thì thào, “Một tiếng xoẹt. Trong đó. Tôi chắc chắn.”

“Có cửa sổ nào không?”

“Không. Chúng ta đang ở sâu dưới lòng đất.”

“Có khóa?”

“Ừ, nhưng cái đó chả nghĩa lí gì. Ai cũng có thể đi qua cánh cửa kia, cô có
kẹp tóc đấy không. Phụ nữ vẫn dùng kẹp tăm đấy chứ?”

“Có, để chọc ổ khóa,” cô trả lời.

Cô và Leron di chuyển tới gần. Có một ô kính sần sùi trên cửa ra vào, và
ông bảo vệ thụp đầu xuống dưới trong lúc hai người chia ra đứng hai bên.

Ông từng làm việc này rồi à…

Amelia Sachs suy nghĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.