KẺ TẦM DA - Trang 196

Cảnh sát đã cứu tôi, ông biết đấy.”

Người đàn ông im lặng nhưng có vẻ còn cáu hơn. Sellitto đang hi vọng ông
ta không bị một cơn đau tim nào nữa.

“Vụ tấn công trước đó là sao?” Harriet ngập ngừng hỏi. Giọng bà khiến
không ai có thể nhầm lẫn điều bà đang hỏi.

“Không phải tấn công tình dục. Là án mạng.”

Giờ thì bà ta thở hổn hển và dường như mặt bà đang nhợt đi ngay dưới lớp
trang điểm đậm. “Giống kiểu sát nhân hàng loạt ư?” Phần còn lại của tờ
khăn giấy càng bị xé vụn hơn nữa.

“Một lần nữa, chúng tôi không biết. Bà có thể mô tả hắn không?”

“Tôi sẽ cố. Tôi chỉ thoáng thấy hắn vài giây trước khi hắn kéo sụp mặt nạ
xuống, tóm lấy tôi và xoay ngược lại tôi.”

Sellitto đã thẩm vấn nhân chứng mấy thập kỉ rồi và biết rằng kể cả những
người có thiện chí nhất cũng chỉ nhớ được rất ít hoặc vô tình tráo đổi các
quan sát chính xác bằng những điểm sai lầm. Tuy nhiên, Harriet khá đặc
biệt. Bà miêu tả một người đàn ông da trắng xấp xỉ ba mươi tuổi, mặc áo
khoác tối màu, có thể là áo da, đeo găng tay, đội mũ trùm màu đen hoặc
xanh hải quân, quần ka ki đen hoặc quần bò. Hắn có dáng người gầy nhưng
mặt tròn trịa - bà có cảm tưởng khuôn mặt giống người Nga.

“Chồng tôi và tôi đã đến Saint Petersburg mấy năm trước và chúng tôi để ý
thấy các chàng trai bên đó thường trông giống vậy. Đầu tròn, mặt tròn.”

Matthew chỉ ra bằng giọng khinh khỉnh, “Ở đó cũng có tội phạm nhưng chỉ
mấy vụ móc túi thôi. Chúng không rình rập người ta trong các bệnh viện.”

“Mức sống cao hơn, vâng,” Sellitto đáp lời. Rồi: “Hay khuôn mặt của gã ta:
có thể là kiểu người Slav nói chung? Đông Âu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.