KẺ TẦM DA - Trang 209

là thú vật, cây cối hay lối vẽ người. Không bao giờ có chữ. Suýt chút nữa
Billy đã không nhịn được ý muốn sờ thử. Hắn cố gắng cưỡng lại.

Đến lượt mình, anh chàng bản địa cũng nhìn Billy với ánh mắt kì lạ, pha
trộn giữa tò mò và tình bạn thân thiết. Cuối cùng cậu ta nhìn quanh và
dường như đã đi đến kết luận. Một tiếng thì thầm: “Này, muốn hàng nâu
không? Đá mặt trăng

*

? Đường? Anh muốn gì?”

Loại ma túy mạnh nhất làm từ cây gai dầu.

“Tôi…”

“Anh có bao nhiêu tiền? Tôi giảm giá cho.”

Ma túy.

Tởm lợm.

Trong một giây sự ngưỡng mộ với hình xăm biến thành sự căm ghét.

Cảm giác như thằng nhóc này đã phản bội hắn vậy. Bức vẽ trên da đã bị hủy
hoại. Billy muốn chọc một cây kim vào cổ nó, lôi nó vào một con hẻm và
xăm một thông điệp lên bụng nó bằng ba gạc hay độc cần.

Nhưng rồi Billy nhận ra rằng đây chỉ là một tai nạn khác minh chứng Quy
luật bộ Da là đúng. Không có gì đáng ngạc nhiên ở đây. Hắn không thể bực
bội với thằng nhóc hơn là với một định luật vật lí được.

Hắn cười thất vọng, đi vòng qua chàng trai và tiếp tục bước đi.

“Này, tôi giảm giá cho!”

Đi qua hết một tòa nhà về phía đông, Billy liếc nhìn phía sau lưng - hắn
không thấy ai là nguy cơ cả - và bước vào một cửa hàng quần áo. Hắn trả
tiền mặt để mua một chiếc mũ lưỡi trai Yankees và một đôi giày rẻ tiền.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.