KẺ TẦM DA - Trang 210

Hắn đội mũ vào và đổi giày. Đôi cũ hắn không vứt đi - do lo rằng cảnh sát
có thể tìm thấy trong các thùng rác một đôi Bass có dấu chân của hắn -

nhưng khi nhân viên cửa hàng không nhìn, hắn đã bỏ một cái vào thùng giày
giảm giá còn cái kia đặt lên kệ, đằng sau một dãy giày tương tự. Sau đó hắn
bước ra ngoài, lao nhanh đến mục tiêu của mình: chiếc tàu điện ngầm sẽ
mang hắn về lại phố Canal, quay lại với nơi an toàn. Một lần nữa, mặt hắn
lại cúi gằm, quan sát những vỉa hè đông nghịt, bẩn thỉu, lấm chấm những
hình ô van nước tiểu chó hay những chấm đen của kẹo cao su, lớp tuyết bẩn
bám bên lề.

Không ai nhìn vào bộ đồ bảo hộ, vào chiếc túi vải, không ai liếc vào hắn như
đang tự hỏi: Đây có phải là kẻ đã giết cô gái ở SoHo không? Kẻ đã suýt bị
bắt và bắn hạ trong bệnh viện ở Marble Hill?

Hắn tiếp tục rảo bước, hít vào luồng khí lạnh nồng mùi khí thải độc hại.

Tất nhiên hắn sẽ không chọn chuyến tàu Số Một có điểm dừng tại Marble
Hill, bởi nó quá gần bệnh viện. Hắn đã dành nhiều ngày trời nghiên cứu hệ
thống giao thông của thành phố New York. Hắn sẽ chọn ga tàu xa hơn về
phía đông, kể cả nếu điều đó đòi hỏi phải đi thật nhanh trong thời tiết khó
chịu này, giữa những kẻ còn khó chịu hơn nữa.

Này, tôi giảm giá cho…

Mà ở đây thì có cả đống. Đám đông càng lúc dày đặc, nhiều người đi mua
sắm hơn - hắn đoán bọn họ đang tận dụng kì nghỉ trước Giáng Sinh này để
tích trữ quà tặng. Ai nấy đều ăn vận những bộ quần áo đen sì, bạc phếch hay
nhếch nhác.

Những người-rắn, người-chó của bác sĩ Moreau…

Có mấy chiếc xe cảnh sát lướt vụt qua, hướng về Marble Hill. Không có
chiếc nào dừng lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.