KẺ TẦM DA - Trang 344

Không phải là loại thông thường vẫn thấy. Với Sachs có khi còn tệ hơn.

Nick là một cảnh sát bị tha hoá. Và còn là một kẻ tha hóa chuyên làm hại
người khác.

Sự gặp gỡ Lincoln Rhyme đã cứu vớt đời cô. Cả trong nghề nghiệp lẫn đời
sống cá nhân. Mặc dù cả mối quan hệ ấy rõ ràng cũng khác thường.

Không, với tình sử và kinh nghiệm của Sachs, cô khó mà đủ tư cách chỉ
trích Pam. Tuy nhiên, giống với việc lái xe chậm lại, hay do dự trước khi đá
tung một cánh cửa trong lần đột kích nào đó, Sachs không thể ngăn nổi mình
đưa ra ý kiến cá nhân.

Nếu cô gái… nếu người phụ nữ trẻ chịu xuất hiện.

Mà rốt cuộc cô ấy cũng đến, muộn mười lăm phút.

Sachs không nói gì về sự chậm trễ ấy, chỉ đứng dậy và dành cho cô gái một
cái ôm. Tuy cô không hẳn bị từ chối nhưng Sachs vẫn cảm nhận được sự
gượng gạo đã dâng lên đến tận vai Pam. Cô cũng để ý thấy người phụ nữ trẻ
đã không cởi áo khoác. Cô ấy chỉ kéo chiếc mũ len xuống và hất tóc. Cả
găng tay cũng để nguyên. Thông điệp là: Cuộc gặp gỡ sẽ ngắn gọn. Dù mục
đích của chị là gì.

Và không có nụ cười nào. Pam có một nụ cười đẹp. Khi cười, khuôn miệng
xinh xắn của cô bé cong cong như hình trăng lưỡi liềm và Sachs thích ngắm
khuôn mặt cô bé những lúc đó. Nhưng ở đây, hôm nay, thì không.

“Ông bà Olivetti thế nào rồi?”

“Tốt. Howard đã kiếm cho bọn nhỏ một chú chó để Jackson chơi cùng.

Marjorie đã giảm được năm kilô.”

“Chị biết bà ấy đang cố gắng. Rất chăm chỉ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.