KẺ TẦM DA - Trang 353

Ở Rikers, trên đảo, trong vịnh…

Anh gần như không biết gì về nghệ thuật sắp đặt và giả vờ - đã được những
con người như Fred Dellray trình diễn quá xuất chúng. Đặc vụ FBI gốc Phi
cao ráo và rắn chắc ấy có thể là bất kì ai từ một tên buôn ma túy người
Caribe cho đến Charles Taylor - người dẫn đầu xu hướng cho đến một vị
CEO của công ty trong top Fortune 500.

Anh ta là một diễn viên bẩm sinh. Từ giọng nói, dáng điệu, biểu cảm…

tất tần tật mọi thứ. Và rõ ràng cả cái anh chàng Gielgud cũng vậy (có lẽ
Dellray đã làm việc cùng anh ta). Và Serpico. Kể cả nếu anh ta có bị bắn.

Cảnh sát khu vực, cảnh sát đường phố, cảnh sát đi dưới cơn mưa tuyết…

Đoạn rap quanh quẩn trong đầu anh, bằng cách nào đó làm cuộn lên sự bất
an.

Sao mình lại hồi hộp đến thế kia chứ?

Đâu phải anh đang bầu bạn với tụi buôn ma túy hay cưỡng dâm tập thể.

Dù những người khách này là ai, gia đình hay bè bạn của Richard Logan,
trông bọn họ vẫn có vẻ như những công dân Manhattan tuân thủ pháp luật.

Thợ đồng hồ đã sống trong một vòng tròn rất khác, một tầm cao hơn hẳn lũ
tội phạm thông thường. Ồ, chắc chắn hắn đã phạm tội giết người. Nhưng
người ta không tài nào tưởng tượng ra Logan, Thợ đồng hồ, với phong cách
tinh tế như thế trong một ngôi nhà dột nát hoặc giữa xưởng nấu cỏ trên chiếc
rờ- moóc đôi. Những nhà hàng sang trọng, những trận đấu cờ, viện bảo tàng
nghe có vẻ giống kiểu của hắn hơn. Tuy nhiên, anh cũng biết Thợ đồng hồ
đã cố giết Rhyme trong lần cuối họ gặp nhau. Có thể hắn đã để lại chỉ thị
trong di chúc cho một đồng phạm sát thủ nào đó làm chính cái việc mà
Pulaski đang làm đây: lượn lờ ở nhà tang lễ, phát hiện bất kì cảnh sát chìm
nào có vẻ lo lắng, lôi họ vào con ngõ nhỏ sau đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.