KẺ TẦM DA - Trang 355

Mặt khác, nếu việc này có thật, nếu kế hoạch đúng là đã thay đổi và đây là
buổi lễ vào phút chót cho Thợ đồng hồ thì nó đúng là một phần thưởng đích
thực. Chắc chắn kẻ nào đó ở đây biết rõ Richard Logan và có thể là một
nguồn tin về tên đầu sỏ đã chết kia.

Được rồi, cứ thế mà vào thôi.

Cảnh sát đường phố, cảnh sát khu vực, cảnh sát lao vào một buổi lễ tang
trong cơn mưa tuyết…

Anh bước đến chỗ một trong số những người đến chịu tang, một ông già
trong bộ vest đen.

“Chào ông,” anh nói. “Stan Walesa.” Anh đã diễn tập câu giới thiệu này và
đáp lại tiếng gọi cho cái tên không biết bao lần (anh đã bắt Jenny gọi mình
bằng cái tên ấy suốt cả đêm qua) , để không phớt lờ khi ai đó gọi anh là
“Stan” trong suốt buổi lễ. Hay, tệ hơn, liếc ra sau mình khi có ai gọi như thế.

Người đàn ông tự giới thiệu - ông ta không mang họ Logan - và giới thiệu
Pulaski với một trong hai người phụ nữ và một người đàn ông khác.

Anh vật lộn để ghi nhớ tên họ, rồi nhắc mình phải chụp ảnh danh sách khách
mời bằng điện thoại sau đó.

“Cậu quen ông ta như thế nào?” một cái hất cằm về phía lọ tro.

“Chúng tôi làm việc với nhau,” Pulaski nói.

Tất cả mọi người đều chớp mắt.

“Vài năm trước.”

Một cái cau mày từ một trong số những người trẻ tuổi hơn. Y như bước ra từ
bộ phim The Sopranos. “Hai người từng làm việc cùng nhau?”

“Đúng vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.