“Thế thì dọa nạt họ hay làm gì đó xem, Fred. Tôi muốn biết nghi phạm của
chúng ta là kẻ quỷ quái nào. Dấu vân tay cho kết quả âm tính và hắn ta
không nằm trong CODIS.”
“Tôi đã thấy những bức ảnh cậu bé trong hầm rồi, sau cuộc chạm trán với ‘H
hai O’ ấy. Trời ơi, trông cứ như trong phim Breaking Bad ấy nhỉ? Họ nghĩ
nước bắn ra với tốc độ bao nhiêu?”
Anh ta đang ở trên loa ngoài, và từ một bàn vật chứng gần đó Sachs gọi vào,
“Họ không biết, Fred ạ, nhưng sau khi cắt hắn làm đôi nó còn cắt qua cả
tường bê tông và một cái ống hơi trên mé bên kia nữa. Tôi đã phải té khỏi đó
ngay trước khi bị hấp chín.”
“Cô có tìm được món gì có ích trong hầm không?”
“Có vài thứ, không nhiều lắm. Nó cũng gần như bị nướng chín rồi. À, giống
hấp hơn là nướng, với từng đó nước và hơi nước.”
Cô giải thích về lá thư, dự định khơi mào một cuộc bạo động vì sắc tộc.
Đặc vụ thở dài. “Ngay khi cô tưởng là thế giới đang thay đổi…”
“Chúng tôi sẽ lên danh sách vật chứng, Fred, và giữ liên lạc.”
“Cảm ơn nhiều.”
Họ cúp máy và Sachs quay lại để giúp Mel Cooper phân tích dấu vết, phân
tách và kiểm tra các dấu vân tay từ phòng khách sạn của nhà Stanton.
Mặc dù vậy trong các dấu vân tay thì chỉ có một là có trong hồ sơ, cái họ đã
biết danh tính rồi: Joshua Stanton đã từng có tiền án ở Hạt Clayton vì tấn
công một người đồng tính. Tội phân biệt.
Rhyme nhìn lên những bức ảnh chụp hiện trường, anh miễn nhiễm với các
hình ảnh máu me. Anh nhìn hình xăm sắc nét lần nữa, con rết đỏ trên cánh
tay trái. Cặp mắt người đáng sợ. Như Sachs đã bảo anh, nó được làm rất