KẺ TẦM DA - Trang 485

Mụn nhọt hay sạch sẽ… Và nó còn cho ta biết sự tiến bộ về tâm linh nữa.

Cả trí tuệ. Cả cảm xúc. Da trắng là những người tốt đẹp, thông minh và cao
thượng. Da đen nâu và vàng là nhóm nổi loạn và nguy hiểm.”

“Anh không nói nghiêm túc đấy chứ!”

Hắn thu tay thành nắm đấm và Pam lại rúm người, câm lặng.

“Em muốn bằng chứng không. Hôm trước tôi đã ở Bronx và một gã chặn tôi
lại. Một thanh niên trẻ, tôi không biết. Khoảng tầm tuổi em. Da đen. Hắn
mang keloid trên mặt - chúng là những vết sẹo, một dạng xăm.

Chúng rất đẹp. Một nghệ sĩ thực thụ đã làm ra chúng.” Mắt hắn có vẻ lơ
đãng một chút. “Và em biết tại sao gã chặn tôi lại không? Để bán ma tuý cho
tôi. Đó là sự thật về những con người như thế. Quy luật bộ Da. Em không
thể dối lừa về nó được.”

Pam cười cay đắng. “Một thằng nhóc da đen cố bán ma tuý cho anh ở khu
Bronx ư? Đoán xem? Thử tới Tây Virginia đi và một thằng nhóc da trắng sẽ
cố bán ma tuý cho anh.”

Billy đang không nghe. “Đã có một tranh luận về Hitler như thế này: phải
chăng ông ta thực sự căm ghét người Do Thái, dân Gypsy và đồng tính, và
muốn tạo nên một thế giới tốt đẹp hơn bằng cách loại bỏ đám người đó. Hay
thực ra ông ta chẳng quan tâm mà chỉ nghĩ người Đức ghét họ, nên ông ta đã
dùng sự thù ghét và nỗi sợ ấy để chiếm lấy quyền lực.”

“Anh còn đang coi Hitler là hình mẫu lí tưởng ư?”

“Còn có những lựa chọn tồi tệ hơn.”

“Thì sao? Với anh thì sao Billy? Anh tin vào Quy luật bộ Da hay anh đang
dùng nó để chiếm lấy quyền uy cho chính mình, cho cái tôi của mình?”

“Không rõ ràng sao?” Hắn ta cười phá lên. “Em thông minh hơn thế, Pam
ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.