KẺ TẦM DA - Trang 494

Hắn sẽ giết bà dì và ông chú và bắt đầu thành lập một tổ chức dân quân của
riêng mình. Anh biết không, mẹ em không thực sự thông minh lắm đâu. Bà
ấy cứ lải nhải suốt và anh không thể coi lời đó là thật được. Nhưng Billy,
hắn ở một tầm khác hẳn. Hắn đã học đại học. Hắn sẽ mở trường và đầu độc
tâm trí lũ trẻ. Hắn nói về Quy luật bộ Da. Em có thể thấy hắn đã bị ám ảnh
với nó. Phân biệt chủng tộc, thuần túy và đơn giản.”

“Quy luật bộ Da,” Rhyme nghiền ngẫm. Chắc chắn là nó phù hợp với bản
tuyên ngôn mà họ dự định bỏ lại hiện trường vụ đầu độc nguồn nước.

Anh nghĩ lại những gì Terry Dobyns đã nói với họ.

Nếu các anh có thể tìm ra vì sao hắn quá mê mệt bộ da như vậy, đó sẽ là
chìa khóa để hiểu vụ án…

Pam nói tiếp, “Và hắn cũng bị ám ảnh về em trong suốt những năm đó.”

Cô giải thích về lời hứa hôn, về chuyện Billy đã đến đây một năm trước để
lên kế hoạch tấn công thành phố này - và quyến rũ cô. Pam rùng mình.

“Em có muốn vào trong xe tải không?” Rhyme hỏi, hất cằm về phía chiếc xe
dành cho người tàn tật mà Thom đã lái đến. Căn hộ của cô đã bị phong tỏa
để khám nghiệm hiện trường và rõ ràng Pam đang bị lạnh; mũi và mắt cô đỏ
dừ, cả đầu ngón tay cũng vậy.

“Không,” Pam nói nhanh. Cô gái có vẻ thấy thoải mái hơn với ánh mặt trời,
bất chấp không khí lạnh giá. “Anh đã bắt được hết bọn họ chưa?”

“Tất cả những kẻ đang ở New York này, có vẻ như vậy,” Rhyme giải thích.
“Matthew và Harriet Stanton. Con trai họ, Joshua.”

Đội tìm kiếm đã phát hiện ra một chứng minh thư thật trên người nghi
phạm. William Haven, hai mươi lăm tuổi. Một thợ xăm sống ở South Lakes,
Illinois.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.