KẺ TẦM DA - Trang 522

Rhyme nói thêm, “Và anh đã tuồn thuốc giảm đau giả vào túi của Amelia
Sachs.”

Một khoảng lặng nặng nề. “Anh phát hiện cả chúng rồi ư?”

Ngay giây phút Rhyme đoán ra Thợ đồng hồ vẫn còn sống và có thể là kẻ
đứng sau vụ tấn công Lon, anh đã bảo Sachs, Pulaski và Cooper phải cảnh
giác trước bất kì vụ tấn công nào. Cô đã nhớ lại có ai đó ngồi gần mình
trong quán cà phê nơi cô gặp nhân chứng của vụ Bảo tàng Metropolitan. Cô
đã tìm thấy một chai thuốc giảm đau thứ hai trong túi.

Rhyme hỏi, “Vẫn là asen đúng không? Còn chưa có kết quả xét nghiệm.”

“Tôi sẽ cho anh biết, vì anh đã phát hiện ra rồi. Ăng-ti-moan.”

Lincoln Rhyme nói, “Thấy chưa, đó là việc mà tôi không hiểu: cố giết Lon
và Amelia rồi đổ tội cho nhà Stanton? Chính anh là người đã ăn mặc như
Billy Haven ở các hiện trường phải không? Nhìn xuống cô ấy qua cái nắp lỗ
cống ở phố Elizabeth? Bên ngoài nhà hàng ở Hell’s Kitchen? Trong tòa nhà
gần Belvedere?”

“Đúng vậy.”

“Vậy thì tại sao…?” Giọng anh nhỏ lại. Những ý nghĩ dồn dập tới, nổ tung
như pháo hoa. “Trừ khi…”

“Hiểu ra rồi, phải không Lincoln?”

“Hai mươi triệu dollar,” anh thì thào. “Để mua tự do cho anh. Không đời
nào nhà Stanton và AFFC có thể đưa anh từng đó tiền để hối lộ cai ngục và
bác sĩ. Không, không - cùng lắm bọn họ cũng chỉ là một tổ chức nghèo đủ
ăn thôi. Kẻ nào đó khác đã tài trợ cho vụ vượt ngục của anh. Phải! Kẻ nào
đó cần anh làm một vụ khác. Anh đã dùng AFFC làm bình phong cho một
việc khác.”

“A, đúng là Lincoln của tôi,” Thợ đồng hồ nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.