KẺ TẦM DA - Trang 58

Nhưng lần này rất khác với lần tim đập hoảng loạn vì chứng sợ không gian
kín. Nó không phải là nỗi sợ chua chát. Nó là sự háo hức. Đây là cuộc săn.
Và Amelia Sachs sống vì cảm giác này.

Cô đã sẵn sàng, ngón tay đã rời chốt an toàn, chuyển sang cò súng nhưng chỉ
đặt hờ; cô chỉ mất hơn một hơi thở là khai hỏa khẩu Glock.

Nhìn khắp lượt…

Ở đâu? Ở đâu?

Rắc…

Cô ngồi thụp xuống.

Một chú chuột thập thò chui ra từ sau một cây cột chống, nó nhìn về phía cô
với chút lo ngại rồi quay đầu lủi đi.

Cảm ơn mày, Sachs nghĩ khi nhìn theo hướng chạy của chú chuột - về phía
đầu bên kia đường hầm. Nếu một động vật gặm nhấm có thể thản nhiên đi
trên mặt đất như thế thì không có nhiều khả năng cô bị mai phục.

Cô tiếp tục đi. Thêm khoảng sáu mươi mét nữa, cô bắt gặp một bức tường
gạch. Không có dấu chân nào ở đây - dù là dấu bình thường hay đi bao giày
- vậy là thủ phạm đã không lang thang về phía này. Cô quay lại chỗ cầu
thang.

Cô lấy chiếc điện thoại đang cất trong bao nhựa tránh nhiễu hiện trường ra
và bật ứng dụng bản đồ GPS. Cô thấy mình đang đứng bên dưới phố
Elizabeth, về phía đông, gần một vỉa hè.

Sachs vặn lớn âm lượng tai nghe.

“Em đang ở dưới lỗ cống, Rhyme.” Cô giải thích nó nằm ở đâu và gần như
chắc chắn đây là lối hắn đã vào, bởi vì đất chỗ này khá ẩm. Cô đoán có thể
nắp cống đã bị kéo ra trong một vài giờ gần đây. “Dưới này có bùn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.