KẺ TẦM DA - Trang 68

Haven. Mấy chiếc vali đựng quần áo và đồ vệ sinh cá nhân. Một cái túi tập
gym chứa vài ngàn dollar, tuy chúng được sắp xếp theo mệnh giá nhưng đều
đã nhăn nheo cũ kĩ và không thể lần theo dấu vết được.

Hắn tưới nước cho cây và dành thêm vài phút để vẽ nốt bức phác họa một
trong số chúng. Cái cây có hình dáng lá và cành khá thú vị. Dù là một người
đã vẽ vời suốt cả đời, đôi khi Billy vẫn tự hỏi cái thôi thúc ấy từ đâu mà ra.
Đôi khi hắn phải lôi bút chì hay sáp màu ra và chuyển tải một thứ gì đó từ
cuộc sống, một thứ hữu hạn, thành một thứ không có kết thúc. Một thứ sẽ
tồn tại mãi mãi.

Hắn đã kí họa Cô gái Đáng yêu tới cả ngàn lần.

Lúc này chiếc bút chì lăn lóc trong bàn tay hắn và hắn để dở dang một
nhánh cây, ném tấm bìa sang một bên.

Cô gái Đáng yêu…

Hắn không thể nghĩ về cô mà không nghe thấy giọng nói trầm thấp u buồn
của ông chú. “Billy. Có chuyện ta cần nói với cháu.” Ông đã nắm cả hai bên
vai hắn và nhìn sâu vào mắt hắn. “Đã có chuyện xảy ra.”

Và chỉ bằng vài lời đơn giản nhưng khủng khiếp ấy, hắn biết là cô đã ra đi.

Cha mẹ Billy cũng đã ra đi - mặc dù họ đã chết từ nhiều năm về trước và
hắn đã quen với sự mất mát ấy.

Cô gái Đáng yêu ư? Không, không bao giờ.

Cô sẽ là bạn đồng hành của hắn mãi mãi. Cô sẽ thành vợ hắn, mẹ của các
con hắn. Cô sẽ là người cứu rỗi hắn khỏi quá khứ, khỏi tất cả những xấu xa,
khỏi Phòng Trúc đào.

Ra đi, chỉ như thế thôi.

Nhưng hôm nay hắn không nghĩ quá nhiều về tin tức khủng khiếp ấy, không
nghĩ về sự bất công đã xảy ra ấy, mặc dù những gì đã xảy ra quả thực là bất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.