KẺ TẦM DA - Trang 90

Rhyme nói tiếp, “Ý của từ “hi vọng là” là thế mà. Câu cậu vừa nói không
phải là “tôi hi vọng súng xăm cơ động là loại khá hiếm.” Dùng “hi vọng là”
đứng độc lập đầu câu - một ý kiến chủ quan của người nói - là cách hành
văn không chính thống. Các giáo viên tiếng Anh và nhà báo không tán thành
đâu.”

Cảnh sát trẻ lắc đầu. “Lincoln, đôi khi tôi nghĩ mình vừa bước vào một bộ
phim của Quentin Tarantino khi nói chuyện với anh.”

Cặp lông mày của Rhyme cong lên. Ra hiệu nói tiếp đi.

Pulaski càu nhàu, “Anh biết đấy, cái cảnh quay hai tay súng chuẩn bị thổi
tung một ai đó nhưng họ cứ đứng mà nói mãi đến mười phút về việc “háo
hức” và “bồn chồn” không đồng nghĩa như thế nào, hay “vô tâm” và “không
quan tâm” không phải là một như thế nào. Anh chỉ muốn tát vào mặt họ.”

Sachs ho khục một tiếng để che tiếng cười.

“Hai cách dùng sai từ ấy cũng làm tôi bực mình không kém,” Rhyme lẩm
bẩm. “Và cậu cũng biết phân biệt chúng là giỏi đấy. Giờ đến mẩu bằng
chứng cuối cùng. Đó là thứ tôi quan tâm nhất.”

Anh quay lại với túi vật chứng, lòng thầm nghĩ mình phải tìm hiểu cái tay
Tarantino này mới được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.