KẺ TẨY NÃO - Trang 163

“Con nghĩ hôm nay con sẽ đi muộn một chút. Rồi làm thêm buổi tối.

Con nóng ruột muốn ghé qua xem bố mẹ thế nào. Con đã nghe chuyện
những cứa sổ bị vỡ. Mẹ, tại sao mẹ không gọi cho con thay vì bố? Con có
thể đến đây ngay lập tức.”

Laine mỉm cười âu yếm. “Mẹ không muốn làm phiền con. Để cho con

phải lo ngại thì thật chẳng hay chút nào.”

Anh không trả lời, nhưng cười dịu dàng với mẹ.
Bà đặt tay mình lên tay anh. “Mẹ biết, mẹ biết, nhưng mẹ có cách của

mẹ. Thật khó dạy cho con chó già những trò mới, con biết mà.”

“Mẹ không già, mẹ à, mẹ vẫn chỉ là một cô gái.”
Bà đỏ mặt sung sướng. Mấy câu đưa đẩy này là một trò chơi cũ của họ.

Anh biết rằng bà rất thích nghe những nhận xét như vậy, và anh sẵn sàng
chiều ý bà. Chẳng dễ dàng gì cho bà khi sống với bố anh suốt những năm
qua, mà khen ngợi thì có vẻ không phải thế mạnh của Gabriel.

Gabriel khịt mũi sốt ruột trên chiếc ghế bành. Ông ta đứng dậy.
“Ừ, giờ thì cảnh sát đã nói chuyện với mấy đứa em họ vô dụng của con,

nên cứ hy vọng rằng chúng sẽ im lặng được một thời gian.” Ông ta bắt đầu
đi về phía vần phòng của mình. “Con có thời gian xem qua sổ sách một
chút không?”

Jacob hôn tay mẹ, gật đầu, và đi theo bố. Cách đây vài năm Gabriel đã

bắt đầu kéo con trai mình vào công việc của trang trại, và công tác huấn
luyện vẫn còn đang tiếp diễn. Bố anh muốn đảm bảo rằng một ngày kia
Jacob sẽ có đủ khả năng tiếp quản công việc từ tay ông ta. May thay, Jacob
có tài năng thiên bẩm trong việc quản lý trang trại, và anh xử lý sổ sách
cũng như các công việc tay chân đều xuất sắc.

Sau một hồi chụm đầu bên đống sổ sách, Jacob vươn vai nói: “Con nghĩ

rằng con sẽ lên tầng và ghé thăm ông. Đã lâu rồi con chưa lên đó.”

“Hừm, cái gì? Ừ được, đi đi.” Gabriel vẫn chìm sâu trong thế giới của

các con số.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.