KẺ TẨY NÃO - Trang 184

“Vậy là xong rồi nhé. Giờ cũng chẳng quá khó, phải không? Chúng ta có

nên làm cho xong nốt một vấn đề nho nhỏ khác nữa không nhỉ?”

Solveig chồm qua bàn và liếm môi. Laine miễn cưỡng nhấc túi xách của

mình lên khỏi đùi và lấy ra một cái phong bì. Solveig tham lam giật lấy và
đếm những thứ bên trong một cách thành thạo bằng mấy ngón tay nhờn
mỡ.

“Vừa đủ luôn. Như thường lệ. Ờ, như tôi vẫn luôn nói, chị chắc chắn rất

gọn gàng ngăn nắp, Laine ạ. Chị và Gabriel, cả hai đều rất tận tâm.”

Cảm giác bị mắc kẹt như một con chuột lang bên trong bánh xe, Laine

đứng dậy và đi về phía lối ra. Khi đã ở ngoài, bà hít một hơi thật sâu không
khí mùa hè tươi mát. Bà có thể nghe thấy Solveig hét lên đằng sau, trước
khi cánh cửa đóng sầm, “Được gặp chị thật là dễ chịu, Laine ơi. Tháng sau
chúng mình sẽ gặp nhau lần nữa nhé!”

Laine nhắm mắt lại và ép mình phải bình tĩnh hít thở. Đôi khi bà tự hỏi

liệu thế này có đáng không.

Rồi bà nhớ lại hơi thở hôi thối của ông bố thổi vào tai và nhớ rằng tại sao

lại cần phải giữ gìn cuộc sống mà bà đang có bằng bất cứ giá nào. Đáng
chứ.

Ngay khi Patrik bước vào cửa, anh đã thấy có điều gì không ổn. Erica đang
ngồi trên hiên quay lưng về phía anh, nhưng dáng điệu của cô nói với anh
rằng có điều gì không ổn. Nỗi lo chế ngự anh trong vòng một giây, trước
khi anh kịp nhận ra rằng cô sẽ gọi điện thoại cho anh nếu có bất cứ chuyện
gì không ổn với em bé.

“Erica?”
Cô quay sang anh và anh thấy đôi mắt cô đỏ hoe vì khóc. Chỉ vài bước

anh đã đến bên và ngồi xuống cạnh cô trên chiếc xô-pha đan bằng liễu gai.

“Có chuyện gì thế, em yêu?”
“Em đã cãi nhau với Anna.”
“Lần này là về cái gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.