KẺ TẨY NÃO - Trang 182

Giờ đang háo hức làm Patrik hài lòng, Gösta nhảy ra khỏi ghế và với một

tốc độ chưa từng thấy, ông chạy ra khỏi phòng.

Sự nhẹ nhõm khi không bị kết tội vì đã phạm một sai lầm lớn khiến ông

cảm thấy như mình đang bay. Ông tự hứa với mình rằng sẽ làm việc chăm
chỉ hơn bao giờ hết, thậm chí tối nay có thể làm thêm giờ một chút. Không,
ông suýt quên, ông đã đặt lịch chơi golf tại sân lúc năm giờ. Thôi được, ông
có thể ở lại làm việc muộn vào hôm khác vậy.

Laine ghét phải đi lại giữa tất cả những thứ rác rưởi và bẩn thỉu. Cứ như
bước vào một thế giới khác. Bà thận trọng lựa lối đi giữa những tờ báo cũ,
những túi rác, và những thứ mà có Chúa mới biết là gì.

“Solveig?” Không thấy ai trả lời. Bà ôm chặt túi xách và đi sâu hơn vào

trong. Giờ thì thấy bà ta rồi. Cảm giác ghê tởm choán lấy toàn thân bà. Bà
ghét người phụ nữ này hơn bất kỳ ai, kể cả bố mình. Đồng thời bà cũng phụ
thuộc vào bà ta. Ý nghĩ đó luôn khiến bà lộn mửa.

Solveig nở một nụ cười khi nhìn thấy Laine.
“Ồ, chị đây rồi. Vẫn đúng giờ như mọi khi. Chị đúng là người đáng tin,

Laine ạ.” Bà ta gập quyển album đang lật tung lên và ra hiệu cho Laine
ngồi xuống.

“Tôi chỉ ghé qua chút thôi. Tôi hơi vội…”
“Xem nào, Laine, chị biết luật chơi mà. Đầu tiên, một tách cà phê trong

yên bình rồi mới trả tiền. Tôi thật là hết sức thô lỗ nếu không mời nước khi
có một vị khách thượng lưu như vậy đến chơi.”

Giọng bà ta đầy khinh miệt. Laine biết tốt hơn là không phản đối. Đây là

một trò mà họ đã chơi nhiều lần trong suốt những năm qua. Bà cẩn thận
phủi vài mẩu vụn bánh mì khỏi ghế băng, không thể không nhăn nhó ghê
tởm khi ngồi xuống. Mỗi lần đến đây, bà lại cảm thấy ô uế đến tận vài giờ
sau.

Solveig chậm rãi đứng dậy khỏi ghế và cẩn thận cất quyển album đi. Bà

ta lấy ra hai tách cà phê sứt mẻ, và Laine phải cố cưỡng lại mong muốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.