KẺ THÙ BÍ MẬT - Trang 140

- Nào, Tuppence, làm sao mà ông ta ở đây được? Cái cửa này thông ra

tiền sảnh. Không một ai có thể vào mà không bị chúng ta nhìn thấy hoặc
nghe thấy!

- Hắn mạnh hơn tôi. Tôi cảm thấy ông ấy ở đây.

Cô đưa mắt nhìn ngài James cầu khẩn, ông ta trả lời cô nghiêm trang:

- Tôi tôn trọng những linh cảm của cô, Tuppence và của cả tôi nữa,

nhưng tôi thật sự không hiểu được làm thế nào mà lại có ai đó trong nhà
này mà chúng ta lại không biết.

- Những đêm phải thức canh chừng luôn làm tôi bực bội. - Cô thú nhận,

hơi yên lòng hơn.

- Vì chúng ta đang ở trong điều kiện giống như những kẻ họp lại để gọi

hồn, nếu trong chúng ta có một ông đồng cốt thì chúng ta sẽ thu được kết
quả phi thường đấy.

- Ông tin vào các linh hồn à? - Tuppence hỏi, mắt mở to.

Ông luật sư nhún vai:

- Chắc có một chút sự thật trong trò này. Nhưng ở tòa án thì các lời khai

ấy không thuyết phục được ai cả.

Nhiều giờ trôi qua. Trời vừa rạng sáng ngoài James kéo rèm cửa sổ. Họ

cùng ngắm cái mà ít người dân Londres được ngắm: mặt trời mọc lên từ từ
trên thành phố còn ngái ngủ. Dù sao thì khi ánh sáng ban ngày bừng lên,
nỗi sợ hãi và sự huyền bí của bóng đêm có vẻ như vô lý. Cả Tuppence cũng
cám thấy như sống lại.

- Hoan hô! - Cô kêu lên - Ngày hôm nay sẽ rất tuyệt vời. Chúng ta sẽ tìm

lại được Tommy và Jane Finn và tất cả sẽ rất tuyệt. Tôi sẽ đòi ông Carter

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.