KẺ THÙ BÍ MẬT - Trang 178

"Mình tự hỏi ‘họ’ là những ai, Tommy thầm nghĩ và cầm một miếng

bánh mì. May ra thì cô gái này có thể giúp mình ra khỏi đây. Cô ta không
có vẻ cùng bọn với chúng".

Lúc 1 giờ, Annette lại xuất hiện với một cái khay khác nhưng lần này đi

cùng Conrad.

- Xin chào! - Tommy nhã nhặn nói - Anh không để tâm lắm đến việc cạo

râu phải không? (Conrad bắt đầu gầm gừ vẻ dọa nạt). Anh cũng không định
đi ra phải không, anh bạn? Được rồi, đồng ý thôi, chúng ta không thể vừa
đẹp lại vừa thông minh được! Chúng ta có gì vào bữa trưa nào? Món ragu
chứ gì? Sao tôi lại đoán được à? Đơn giản thôi, Watson thân mến, mùi hành
là một mùi không thể nhầm lẫn được.

- Cứ nói đi, - Người kia lẩm bẩm - mày cũng chả còn sống được bao lâu

nữa...

Thật là một lời nhận xét đáng ghét nhưng Tommy vờ như không để ý.

- Cậu có thể nghỉ, cậu hầu - Tommy nói và ra hiệu - Cút ra ngoài để ta

không còn nghe thấy mi nữa, đồ vô lại!

Buổi tối, ngồi trên giường Tommy suy nghĩ. Liệu Conrad có đến cùng

với cô gái trẻ lần nữa không? Nếu có thì cậu có nên mạo hiểm kiếm một
đồng minh không? Cậu quyết định không nên để lỡ một cơ may nào trong
tình trạng tuyệt vọng này.

Vào 8 giờ, nghe thấy tiếng chìa khóa quay trong ổ cậu nhảy xuống

giường. Cô gái trẻ đến một mình.

- Đóng cửa lại - Cậu ra lệnh - Tôi cần nói chuyện với cô.

Cô gái nghe theo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.