KẺ THÙ BÍ MẬT - Trang 180

- Jane Finn... Các tên ấy tôi luôn nghe thấy... nó thật quen thuộc...

Tommy lại gần cô, muốn biết thêm nhiều hơn:

- Cô có biết điều gì về cô ấy không?

Nhưng Annette đã đi ra cửa. Đột nhiên, cô ta rú lên và Tommy hiểu: cô

ta đã nhìn thấy bức tranh mà cậu đã gỡ xuổng và để dựa vào tường đêm
hôm qua. Cậu đọc thấy nỗi sợ hãi trong mắt cô gái. Thế rồi, cũng khó giải
thích như nỗi sợ, một sự yên lòng đã thế chỗ nó. Rồi rất nhanh, cô đi ra
khỏi phòng. Chuyện gì đã xảy ra? Hay cô ấy đã tưởng rằng cậu định tấn
công cô ấy? Tất nhiên là không. Ưu tư, cậu treo bức tranh lên tường.

Ba ngày nữa trôi qua vô vị và rầu rĩ. Tommy ở trong một tâm trạng bị

kích thích cao độ. Ngoài Conrad và Annette cậu không gặp ai khác. Cô gái
trẻ trở nên rất ít nói, gần như câm, cô chỉ nói những từ đơn âm. Trong mắt
cô ta dường như có sự dè chừng ủ rũ. Cậu biết qua Conrad rằng cả bọn
đang đợi lệnh của Ông Brown. Có thể ông ta đã đi khỏi Londres - hoặc đi
ra nước ngoài - và cần phải chờ ông ta quay lại.

Nhưng buổi tối của ngày thứ ba đem đến cho cậu một thất vọng cay

đắng. Khoảng 7 giờ cậu nghe thấy tiếng bước chân trên hành lang. Cửa mở
và Conrad cùng với người mang số 14 bước vào với bộ mặt không hứa hẹn
điều gì tốt đẹp.

Tommy cảm thấy sợ.

- Chào sếp - Người ấy nói và hỏi gã đi cùng - Cậu có đây chứ, anh bạn?

Conrad yên lặng đưa ra một sợi dây. Một phút sau, với một sự khéo léo

ác độc, số 14 đầu trói cả chân và tay Tommy trong khi Conrad giữ cậu.

- Tại sao, quỷ thật... - Tommy bắt đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.