KẺ THÙ BÍ MẬT - Trang 184

Tommy mỉm cười. Cậu thận trọng đi trong bóng tối và tìm thấy bức tranh

kia. ít nhất thì kế hoạch đầu tiên của cậu cũng sắp được thực hiện. Bây giờ
cậu chỉ còn phải chờ đợi và cần chờ.

Đêm trôi qua thật chậm. Hàng giờ nối tiếp nhau vô tận. Cuối cùng,

Tommy nghe thấy tiếng bước chân. Cậu đứng dậy, nín thở, tay nắm chắc
bức tranh. Cửa mở, ánh sáng yếu ớt rọi vào gian phòng. Conrad lại gần cái
đèn để châm lên. Tommy tiếc đứt ruột là hắn ta lại vào đầu tiên. Cậu đã
muốn vật nhau với Conrad. Số 14 vào theo. Khi hắn vừa chạm vào ngưỡng
cửa, Tommy nện một cú trời giáng vào đầu hắn bằng bức tranh lồng kính.
Số 14 gục xuống trong tiếng kính vỡ loảng xoảng. Một giây sau, Tommy
vọt ra ngoài, đóng cửa lại. Sẵn có chìa trong ổ, cậu khóa một vòng và rút
chìa đúng lúc ở bên kia cửa, Conrad vừa đạp cửa vừa chửi như mưa.

Tommy chần chừ một giây, ở tầng trên, có tiêng động rồi giọng của tên

người Đức:

- Gott im Himnel, Conrad! Có chuyện gì thế?

Tommy cảm thấy một bàn tay nhỏ trong tay mình. Annette đứng sau cậu.

Cô ta chỉ cho cậu một cái thang lung lay có vẻ dẫn lên tầng áp mái.

- Nhanh lên! Trèo lên!

Cô leo lên trước và họ lên một cái kho đầy bụi bậm và đồ đạc cũ.

Tommy nhìn quanh.

- Nhưng đây là một cái ổ chuột! Không có lối ra!

Cô gái trẻ đặt tay lên môi.

- Suỵt, đợi đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.