KẺ THÙ BÍ MẬT - Trang 183

Tommy không thích những lời nói trêu chọc đó; nhưng đúng lúc ấy, vô

cùng sửng sốt cậu cảm thấy bàn tay của cô gái trẻ, cô đặt vào tay cậu một
vật nhỏ và lạnh ngắt.

- Nào, ra đi, Annette!

- Ra rồi đây.

Cửa đóng lại và Tommy nghe tiếng Conrad:

- Khóa lại và đưa chìa đây.

Tiếng bước chân xa dần. Tommy bàng hoàng. Vật mà Annette luồn vào

tay cậu là một con dao nhỏ. Theo cách mà cô tránh nhìn vào cậu và tắt đèn,
cậu kết luận rằng căn phòng đang bị theo dõi, chắc chắn có người rình mò.
Cậu nhớ lại cô gái luôn luôn thận trọng, cặu nghĩ rằng cậu đã bị rình mò
ngay từ đầu. Chính cậu đã để lộ mặt chăng? Chưa chắc. Cậu đã nói lên
mong muốn được trốn thoát và tìm ra Jane Finn nhưng cậu không hề đưa ra
một ý nhỏ nào về nhân thân của cậu. Dĩ nhiên, khi hỏi Annette, cậu đã thú
nhận rằng bản thân cậu chưa gặp Jane Finn nhưng cậu cũng chưa bao giờ
nói điều ngược lại. Annette biết nhiều hơn điều cô ta nói ra ư? Sự phủ nhận
của cô ây chỉ có mục đích đánh lừa bọn nghe trộm thôi ư? về điểm đó cậu
không biết nghĩ sao.

Nhưng một nỗi lo lắng khẩn thiết hơn xua đi các nỗi khác. Bị trói chặt

như vậy, cậu có cắt được dây trói không? Cậu thận trọng thử cứa lưỡi dao
lên dây trói hai cổ tay. Khó khủng khiếp và cậu bật kêu "ái" đau đớn khi
lưỡi dao cứa vào thịt. Nhưng, chậm rãi và bướng bỉnh, cậu tiếp tục cứa cho
đến khi dây đứt. Ngay khi tay được tự do, phần còn lại dễ hơn. Năm phút
sau cậu đứng dậy được dù đôi chân tê cứng. Cậu băng lại cổ tay rồi ngồi
lên giường suy nghĩ. Conrad đã thu lại chìa khóa, cậu không còn trông chờ
được vào Annette nữa. Chỉ có một lối ra là cái cửa, cậu phải đợi cho đến
khi hai người kia quay lại. Nhưng đến khi họ quay lại...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.