KẺ THÙ BÍ MẬT - Trang 192

KẺ THÙ BÍ MẬT

Agatha Christie

www.dtv-ebook.com

Chương 18 Bức Điện

Rất thất vọng, Tommy đi đến phòng ăn và gọi một bữa trưa thịnh soạn.

Bốn ngày ở trong tù đã dạy cậu đề cao việc ăn ngon.

Khi cậu vừa tọng một mồm đầy món "cá bơn theo kiểu Janette" thì cậu

nhìn thấy Julius bước vào. Cậu vui vẻ vẫy tờ thực đơn để gọi bạn. Julius
mở to mắt như hai cái đĩa. Anh ta đi qua căn phòng và siết chặt tay anh bạn
trẻ:

- Trời đất ơi! Nhưng đúng là cậu rồi!

- Rõ ràng là tôi đây! Anh muốn là ai cơ chứ?

- Chúng tôi tưởng anh đã chết rồi, tí nữa thì chúng tôi đã thuê tấu lên một

khúc nhạc tưởng niệm để cho linh hồn anh yên nghỉ.

- Ai nghĩ rằng tôi đã chết?

- Tuppence.

- Chắc là cô ta luôn có trong đầu câu tục ngữ: "Những người ưu tú nhất

thường ra đi đầu tiên" hoặc "những cái tốt thì ra đi, còn những cái xấu thì ở
lại". Để sống sót được, tôi phải cao thủ lắm đấy. À, Tuppence đâu?

- Cô ấy không có đây à?

- Không, ở quầy lễ tân người ta nói cô ấy vừa đi khỏi.

- Chắc cô ấy đi mua sắm thôi. Tôi đã đưa cô ấy đến đây nửa giờ trước.

Nhưng thôi, hãy bỏ cái tính lạnh lùng của người Anh đi và nói cho tôi tất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.