KẺ THÙ BÍ MẬT - Trang 222

- Bởi vì từ hai tháng nay, tớ luôn nghĩ về Jane như một thằng ngốc và đa

cảm. Ngay khi nhìn thấy bức ảnh cô ấy, trái tim mình đã thổn thức như điều
ta đã đọc trong tiểu thuyết ấy. Tớ hơi xấu hổ khi thú nhận nhưng tớ đã có ý
định tìm lại cô ấy và đưa cô ấy về Mỹ như bà Julius P. Hersheimmer.

- Thế hả! - Tommy thốt lên ngơ ngác.

- Điều đó chứng tỏ tớ ngốc đến mức nào. Nhưng chỉ cần một cái nhìn

vào cô gái ấy bằng xương, bằng thịt là tớ lại thôi.

Càng ngày càng lúng túng, Tommy lại nói "Thế hả!"

- Đấy không phải là chê bai Jane đâu. Cô ấy dễ thương và tôi chắc rằng

bất cứ ai cũng có thể phải lòng cô ấy ngay nhưng...

- Tôi thấy cô ấy rất đẹp. - Tommy nói, đã hết ngạc nhiên.

- Tớ cũng thấy thế, nhưng cô ấy chả giống bức ảnh một tí nào. Nghĩa là

chỉ giống rất ít Nếu tớ nhìn thấy cô ấy trong đám đông thì tớ có thể nói đó
là một người quen. Nhưng ở trong tấm ảnh có một cái gì đó... Ôi! Tình yêu
thật là đáng ngạc nhiên...

- Điều đó tôi không nghi ngờ - Tommy lạnh lùng đáp lại - Nếu anh phải

lòng một cô gái này và lại cầu hôn một cô gái khác mới quen có mười lăm
ngày.

Julius có vẻ ngượng:

- Nghĩa là... cậu thấy đấy... tôi đã tưởng không bao giờ tin ra Jane. Tôi đã

rất mệt mỏi... tất cả cái đó đối với tôi thật điên rồ. Và rồi... ví dụ như người
Pháp họ biết phải trái hơn trong cách họ nhìn nhận cuộc sống. Họ không
lẫn lộn giữa ái tình và hôn nhân. Và...

Tommy bùng lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.