KẺ THÙ BÍ MẬT - Trang 90

- Vâng, thưa bà.

Tuppence được đưa vào một trong những gian phòng cùng quay ra một

hành lang dài. Một phụ nữ đứng cạnh lò sưởi. Bà ta không còn trẻ nữa:
gương mặt đã tàn tạ, các nét đã cứng lại nhưng trước đây chắc bà ta đã đẹp
lộng lẫy. Mái tóc búi trên đầu dường như được nhuộm vàng. Cặp mắt soi
mói, màu thép xanh có vẻ như đọc thấu tâm can người khác. Vóc dáng sang
trọng của bà ta nổi bật lên nhờ chiếc váy tuyệt đẹp bằng crếp sẫm màu.
Mặc dù vẻ duyên dáng uyển chuyển của thân hình và vẻ đẹp thanh khiết
của khuôn mặt, người ta vẫn cảm thấy ở bà ta một cái gì đấy cứng nhắc và
dọa nạt, một kiểu hà khắc thể hiện qua giọng nói và ánh mắt.

Lần đầu tiên Tuppence thấy sợ. Cô không sợ Whittington, nhưng đối với

người đàn bà này thì lại khác. Như bị thôi miên, cô nhìn làn môi đỏ và tàn
bạo và một lần nữa cô lại cảm thấy cơn sợ hãi tràn đến. Vẻ tự tin thường
ngày biến mất. Cô lờ mờ nhận thấy rằng lừa người phụ nữ này khó hơn lừa
Whittington nhiều. Những lời cảnh báo của Carter vang lên trong đầu. Ở
đây, rõ ràng là cô không hy vọng có sự thương xót nào.

Cô ghìm cơn sợ làm cô chỉ muốn chạy trốn. Tuppence chịu đựng cái

nhìn của bà Van dermeyer với vẻ vừa kính trọng lại vừa cương quyết.

Có vẻ như cuộc kiểm tra đầu tiên cho kết quả khá khả quan, bà

Vandemeyer chỉ cho cô một chiếc ghế.

- Cô ngồi xuống đi. Làm thế nào mà cô biết được tôi tìm một cô hầu

phòng?

- Qua một người bạn quen cậu gác thang máy ở đây. Cậu ta nghĩ rằng

chỗ này có thể phù hợp với tôi.

Một lần nữa, bà Vandermeyer lại xoáy cái nhìn vào cô:

- Cô nói như một người đã được chỉ dẫn vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.