KẺ TÌNH NGHI - Trang 126

21

Sophie ngủ không ngon giấc trên sô pha trong phòng Tamlin và ngay khi cô
mới lơ mơ được một lúc, mùi cà phê của Jimmy đã đánh thức cô dậy. Cô
tỉnh ngay khi anh rời đi và ra khỏi căn nhà khi mặt trời ló dạng sau những
ngọn núi ở phía tây. Về đến nhà, cô tắm rửa và tự chuẩn bị trứng ốp. Điểm
dừng đầu tiên của cô trên đường là một quán Starbucks, còn điểm dừng thứ
hai là nhà giam.

Cô ngồi đối diện Donny trong một căn phòng đơn điệu qua chiếc bàn sắt

giống hệt hôm trước. Làn da màu ô-liu của cậu bé đã nhợt nhạt, chuyển
sang màu xám và mái tóc cậu vốn dày và bóng láng lần đầu gặp gỡ nay đã
nhớp nháp dầu. Lớp tàn nhang mờ mờ chạy dọc theo hàm dưới, đôi mắt
vằn tia máu, móng tay đã bị cậu cắn đến khi tứa máu. Cảm giác tuyệt vọng
rõ ràng đang xâm chiếm cậu.

“Em muốn đi tắm. Em không có quyền đi tắm hay sao?”
Cô đẩy ly cà phê và chiếc bánh kẹp ngang qua bàn.
Cậu nhìn qua vai mình về phía cửa.
“Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi. Hãy ăn đi. Không ai có quyền cản em cả.”
Nhân viên coi tù dần dần tỏ ra dễ dãi hơn với Donny. Không ai cảm thấy

thương hại cậu cả, nhưng hiển nhiên cậu bé không thể là một mối nguy
hiểm cần đến sự cảnh giác cao độ từ các nhân viên an ninh. Mặc dù còng
chân vẫn còn, nhưng nó khá lỏng và trong phòng thẩm vấn, đôi tay cậu
được tự do. “Thám tử của chị đã gặp bố em hôm qua. Ông ấy nói rằng em
đã đến thăm ông cách đây vài tuần.”

“Rồi sao chị?”
“Chuyện gì đã xảy ra?”
“Ý chị là gì?”
“Hai người đã nói gì?”
“Không gì cả.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.