KẺ TÌNH NGHI - Trang 56

11

Đã năm giờ chiều, đến giờ ăn tối. Iva rung chiếc chuông treo trên một móc
sắt phía ngoài cánh cửa bếp, một hành động vô cùng quen thuộc đối với cô,
giống nhân vật Dì Em trong Phù thủy xứ Oz vậy. Bằng cách nào cô đã vô
thức bước qua tuổi trẻ, đến với tuổi trung niên, giống như một cảnh phim
chuyển sang phần tiếp? Cuối ngày rồi, cô vẫn ở đây, bốn mươi mốt tuổi và
ăn mặc lôi thôi luộm thuộm như trong một bộ phim đen trắng. Cô rung
chuông thêm lần nữa, mạnh hơn và lần này đã có tiếng í ới đáp trả vọng lại
từ phía nhà kính.

Hồi chuông đó báo hiệu với các cậu bé một ngày làm việc đã kết thúc.

Vài đứa sẽ được đón ở cuối đường, một số khác thì đi bộ chừng một dặm
rưỡi đến bến xe buýt. Ông Gotelli và những người được Roman thuê đã bỏ
về từ nửa tiếng trước và cô cũng đã gửi bữa tối đến những đứa đang phải
sống trong kho. Đến trước năm giờ mười lăm, Trang trại của Roman sẽ
hoàn toàn im ắng.

Sau khi dọn dẹp phòng học trong nhà buổi chiều, Iva sắp xếp bàn ăn, để

trống vị trí của Donny Crider - chỗ ngồi cạnh Roman. Khi cô nghĩ về vụ nổ
súng và cái giá Donny phải trả bằng những năm tháng đời mình, bi kịch đó
khiến cô nghẹt thở. Đã mấy lần trong buổi chiều hôm đó, cô muốn ngồi
xuống và không bao giờ đứng lên nữa. Sớm muộn thì Milo, một cậu bé cao
lớn với hình xăm chữ thập giữa ngón trỏ và ngón giữa bàn tay trái cũng sẽ
rời đi, nhưng cô sẽ không nhớ cậu. Cậu đã thi trượt bài kiểm tra tốt nghiệp
gần đây và không có ý định thi lại. Cậu phủi sạch thất bại và đùa cợt về nó,
rằng cậu đã không thèm học và để tất cả thấy rằng cậu không coi cơ hội mà
Roman và chương trình “Trở thành người đàn ông” trao tặng ra gì. Chỉ vì
điều này mà Iva rất ghét cậu.

Donny đã vượt qua kì thi một cách dễ dàng. Không chỉ bởi cậu thông

minh, là một người chăm sóc cây tài năng, mà cậu còn là một chú bé lễ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.