năng sống và làm việc tốt như các bạn trang lứa ở những nước có
nền giáo dục tiên tiến hơn nước ta.
Rõ ràng các em bị thiệt thòi, có ít cơ hội thành công hơn các bạn ở
nước ngoài, còn đất nước ta thì khó phát triển với chất lượng lao
động thấp.
Trong tình hình đó, một số gia đình có điều kiện đã và đang gửi
con cái ra nước ngoài du học. Hiện tại, số học sinh, sinh viên và
nghiên cứu sinh Việt Nam du học ở nước ngoài khoảng 60.000 người.
Mỗi năm, chi phí của các gia đình Việt Nam cho con cái học ở nước
ngoài có thể ước tính khoảng trên dưới hai tỷ đô-la.
Dù vậy, đại đa số các gia đình Việt Nam và hầu hết các gia đình
quân nhân, công nhân, nông dân, giáo viên, công chức không có
điều kiện tài chính cho con cái đi học ở nước ngoài, mà cho các em
học ở trong nước.
Chỉ tính riêng bậc đại học và dạy nghề, số lượng sinh viên hàng
năm ở các trường trong nước khoảng 2,2-2,3 triệu người. Mặc dù phải
chi số tiền khổng lồ hàng năm, nhưng con số 60.000 người Việt
Nam ra nước ngoài du học chỉ như muối bỏ bể, chỉ chiếm một tỷ lệ
rất nhỏ trong số học sinh, sinh viên.
Tương lai của các em và của đất nước đòi hỏi nhanh chóng đổi
mới giáo dục để các thế hệ người Việt Nam có điều kiện thụ hưởng
một nền giáo dục tiên tiến ngay ở đất nước mình, nhờ đó có cơ hội
phát triển cá nhân tốt nhất, đóng góp hiệu quả cho sự phát triển
của đất nước.
Chọn mô hình nào?