KẺ TRỘM MỘ - Trang 167

đều chứng tỏ rằng tôi bây giờ không nằm mơ, tất cả mọi chuyện đang xảy
ra đều hoàn toàn chân thật.

Hành động này của tôi khiến Tôn Kim Nguyên vô cùng sợ hãi, cậu ta

nôn nóng đi tới trước mặt tôi, nhưng vì hai tay bị trói quặt ra sau lưng nên
chỉ có thể dùng vai thúc nhẹ vào người tôi một cái, nói: “Vân Sơn, cậu làm
sao vậy? Phải cố gắng giữ bình tĩnh đấy!”

Tôn Kim Nguyên quả không thẹn là một tay lão luyện từng nhiều lần

đi lật đấu, thường xuyên phải đối mặt với cái chết, đã rơi vào tình cảnh này
rồi nhưng vẫn tỏ ra vô cùng bình tĩnh. Tôi thất thanh nói với cậu ta: “Kim
Nguyên, cậu nói cho tớ biết đi, chuyện này rốt cuộc là sao vậy? Những kẻ
đã nhốt chúng ta vào đây la loại người gì vậy chứ?”

Tôi nói dồn dập, dáng vẻ vô cùng căng thẳng. Tôn Kim Nguyên ra

hiệu bảo tôi chớ nên hoang mang, sau khi suy nghĩ một lát liền từ tốn nói:
“Vân Sơn, cậu có tin vào chuyện xuyên việt(*) không? Tớ có cảm giác
những người ăn mặc theo lối cổ đại đó rất có thể là người cổ đại thật sự,
chưa biết chừng ngay từ khoảng khắc bước chân vào ngôi mộ cổ này,
chúng ta đã xuyên việt rồi.”

(*)Xuyên việt là một định nghĩa ám chỉ việc vượt thời gian và không

gian để tới một thế giới mới có thể liên quan hoặc không liên quan tới thế
giới hiện tại.

Những lời này của Tôn Kim Nguyên giống như một chậu nước lạnh

giội thẳng xuống đầu tôi, nỗi sợ hãi sau nháy mắt đã nhấn chìm tâm trí tôi.
Xuyên việt? Sao có thể như vậy được chứ? Đó là chuyện chỉ có trong phim
ảnh thôi, nói một cách khoa học thì điều đó không thể nào xảy ra được. Vậy
nhưng những người mà chúng tôi vừa nhìn thấy kia đều ăn mặc theo lối cổ
đại, hơn nữa lời nói cũng toát ra một vẻ hết sức dị thường, nếu chúng tôi
không xuyên việt, vậy thì những chuyện này phải giải thích như thế nào
đây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.