KẺ TRỘM MỘ - Trang 196

đó, nhất định sẽ có rất nhiều người áp giải chúng tôi đi, muốn trốn thoát
giữa đường thực sự là một việc khó khăn vô cùng.

Trên gương mặt là vẻ nặng nề vô hạn, Tôn Kim Nguyên hết nhìn tôi

rồi lại nhìn Vương Tiên Dao, cuối cùng nói: “Vân Sơn, lần này người anh
em không những không mang bọn cậu đi phát tài, ngược lại còn hại bọn
cậu nữa, thực có lỗi quá!”

Chuyện này vốn không liên quan gì đến cậu ta, tất cả đều tại tôi với

Vương Tiên Dao bị tiền tài làm cho mờ mắt, tự mình lựa chọn con đường
không có lối về này. Huống chi, Tôn Kim Nguyên cũng vì xem trọng giao
tình nhiều năm giữa chúng tôi nên mới muốn dẫn chúng tôi cùng đi phát
tài. Nếu bây giờ Vương Tiên Dao tỉnh lại chắc hẳn cũng có suy nghĩ giống
như tôi mà thôi.

Tôi khẽ nhún vai, làm ra vẻ thản nhiên cười nói với cậu ta: “Đã là anh

em với nhau, cậu đừng nói những lời thừa thãi như thế nữa. Chúng ta đã
được định trước là sẽ có kiếp nạn này, vậy thì dù sớm dù muộn rồi cuối
cùng cũng sẽ gặp phải thôi. Chuyện không liên quan gì tới cậu, đừng có tự
cho mình là đúng nữa.”

Tôn Kim Nguyên vốn còn muốn nói thêm mấy lời, Vương Tiên Dao

đang nằm hôn mê bất tỉnh bên cạnh lại chợt khẽ ho mấy tiếng. Tuy bây giờ
đã rơi vào cảnh này nhưng nếu Vương Tiên Dao có thể tỉnh lại thì chúng tôi
vẫn có cảm giác dễ chịu hơn một chút. Tôi và Tôn Kim Nguyên vội vàng
chạy lại, bốn con mắt cùng chăm chú nhìn Vương Tiên Dao.

Vương Tiên Dao vốn trúng phải một loại kích độc không rõ tên gọi,

thời gian đã qua lâu như vậy, chất độc đã chạy vào tim, sắc mặt nhìn chẳng
khác gì một tảng thịt ướp tương, thế mà giờ cô nàng lại đột ngột có phản
ứng, lẽ nào là hồi quang phản chiếu? Vương Tiên Dao khẽ ho mấy tiếng, từ
trong miệng và lỗ mũi chảy ra một dòng máu màu tím đen, chắc hẳn là do
chất độc đã chạy vào tim nên mới thành ra như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.