KẺ TRỘM MỘ - Trang 201

miệng ngọc trên người cô Vương đây có lẽ là ngọc báu Thị Độc trong
truyền thuyết.”

“Ngọc báu Thị Độc?” Chúng tôi chưa từng nghe nói tới cái tên này, có

điều nhìn bộ dạng anh gầy kia thì chắc là có biết lai lịch của miếng ngọc.

Anh gầy khẽ gật đầu, trầm giọng nói: “Theo truyền thuyết, ngọc báu

Thị Độc là một món đồ tùy thân của Dược Vương Tôn Tư Mạc, có công
hiệu khu trừ bách độc, nhưng không phải trời sinh đã có thứ công hiệu này.
Ban đầu nó chỉ là một khối ngọc Văn Hương bình thường, về sau được Tôn
Tư Mạc ngâm trong rượu thuốc mười năm trời, từ đó mới sinh ra công hiệu
đặc biệt. Nhưng rốt cuộc Tôn Tư Mạc đã sử dụng loại rượu thuốc gì thì
người đời không ai biết rõ. Ta cũng vì được xem giới thiệu về ngọc báu Thị
Độc trong một cuốn sách cổ nên mới biết đôi chút về nó, không ngờ món
đồ này lại thật sự tồn tại trên đời.”

Dược Vương Tôn Tư Mạc là một vị kỳ nhân thời Tùy Đường, người

đời ai ai cũng biết. Ông chính là người đầu tiên đề xướng việc không dùng
động vật làm thuốc dẫn. Các phương thuốc của ông phối chế đều dùng thực
vật để luyện thành, điều này chắc hẳn có quan hệ nhất định với việc ông là
người tu đạo. Theo truyền thuyết, ông thọ một trăm hai mươi tuổi, những
cũng có thuyết nói rằng ông sống đến năm một trăm bốn mươi tuổi mới
mất. Các trước tác của ông mãi đến bây giờ vẫn là sách mà giới y học nhất
định phải đọc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.