KẺ TRỘM MỘ - Trang 277

Trong tay người này vẫn cầm chắc một thanh loan đao(*), trên vỏ đao

có nạm bảo thạch. Người sáng mắt chỉ vừa nhìn đã biết đây tuyệt đối không
phải là một thanh đao tầm thường, bằng không đã không được dùng làm vật
tùy táng. Ngoài thế ra, chỉ có mấy miếng ngọc bội nằm rải rác trên người
hắn hoặc rơi dưới đất chứ không có bất kỳ món đồ tùy táng nào khác nữa.

(*) Loan đao là thanh đao có dạng hình cong.

Thấy trong quan tài pha lê chỉ có những món đồ này, Tôn Kim

Nguyên tỏ ra rất thất vọng. Cậu ta ủ rũ nhặt những món đổ rơi dưới đất lên,
không kìm được quay sang phía thi thể kia mắng lớn: "Người ta là tướng
quân, ngươi cũng là tướng quân, nhưng ngươi tự nhìn lại mình đi, đồ tùy
táng sao lại chỉ có một chút xíu thế này thôi chứ? Sớm biết vậy, ông đây đã
chẳng tốn sức đưa ngươi xuống rồi."

Nhặt những miếng ngọc bội lên xong, Tôn Kim Nguyên lập tức nhìn

chằm chằm vào thanh bảo đao mà thi thể kia cầm chặt trong tay, sau khi
thấy những viên bảo thạch lấp lánh phát sáng thì lập tức kích động nói: "Ta
nói rồi mà, ngươi tốt xấu gì cũng là một tướng quân, ít ra cũng phải có một,
hai món đồ ra hồn mang trên người mới đúng, hóa ra chính là thanh loan
đao này." Nói rồi, Tôn Kim Nguyên liền định lấy thanh loan đao đó ra khỏi
tay thi thể.

Có lẽ trước khi chết, thi thể này đã nắm chặt thanh đao, mà sau khi

chết, huyết quản và cơ bắp của hắn đều cứng lại, nên bây giờ thanh đao lại
càng bị nám chặt hơn. Tôi thấy Tôn kim Nguyên đã phải tốn rất nhiều sức
lực mới cạy được từng ngón tay của thi thể đó ra, cuối cùng cậu ta cũng lấy
được thứ mình muốn. Nhưng đúng lúc này, tôi có thể nhìn thấy rõ ràng
những ngón tay vừa bị cạy ra của thi thể đó hơi run lên, sau đó từ trong
miệng thi thể phun ra một luồng khí đen trắng đan xen, trong không khí
xung quanh tức thì tràn ngập một thứ mùi hôi thối khó tả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.