KẺ XA LẠ - Trang 16

mây trên đường phố báo hiệu sẽ mưa, và trời sẽ tối mịt. Tôi đứng nhìn rất
lâu lên bầu trời.

Đến 5 giờ, những toa tàu ồn ã trở về. Chúng chở về từ sân vận động

ngoại ô những chùm khán giả chen chúc trên bậc lên xuống và đu đeo trên
các tay vịn. Những chuyến tàu tiếp theo thì chở những cầu thủ mà tôi nhận
ra qua những chiếc va-li nhỏ của họ. Họ giương cổ lên hò hét và hát rằng
câu lạc bộ của họ sẽ trường tồn. Nhiều người ra hiệu cho tôi. Một người
thậm chí còn la lên với tôi: “Làm được rồi!” Và tôi gật đầu hét: “Đúng!” Từ
lúc đó, hàng đoàn xe ô-tô bắt đầu đổ đến.

Không khí cuối ngày lại khác đi thêm một ít. Phía trên những mái nhà,

bầu trời nhuộm đỏ hồng, và khi bóng đêm đậm đặc dần thì đường phố càng
náo nhiệt. Những người đi dạo đông dần. Tôi nhận ra cái ông lập dị giữa
đám đông. Bọn con nít đứa thì khóc, đứa thì mặc kệ cho người lớn dắt đi.
Gần như cùng lúc, các rạp chiếu bóng của khu phố cùng đổ khán giả ra
đường. Đám thanh niên hoa chân múa tay mạnh hơn bình thường, và tôi
nghĩ rằng họ vừa xem loại phim giật gân. Những người đi xem phim ở nội
thành thì về muộn hơn. Họ có vẻ đăm chiêu hơn. Họ cũng cười, nhưng càng
lúc càng tỏ ra mệt mỏi và tư lự. Họ ở lại trên phố, đi đi lại lại trên vệ đường
đối diện. Các cô gái tóc dài trong khu phố thì khoác tray nhau. Các chàng
trai dàn hàng ngang chặn họ lại và buông lời trêu chọc; các cô gái quay mặt
đi và cười. Những cô mà tôi quen biết giơ tay ra hiệu cho tôi.

Đèn đường đồng loạt bật sáng, làm những ngôi sao vừa hiện ra trên nền

trời đêm bỗng mờ đi. Tôi cảm thấy mỏi mắt khi nhìn lên lề đường với đám
người và làn ánh sáng liên tục thay đổi. Ánh đèn làm vệ đường lát đá đang
ướt bỗng sáng lên lấp loáng, và những toa tàu điện chốc chốc lại phản chiếu
ánh sáng lên những mái tóc bóng mượt, soi rõ một nụ cười hoặc một chiếc
vòng bạc. Một lúc sau, khi những chiếc tàu điện thưa dần và bóng đêm đã
đen đặc phía trên những hàng cây và những bóng đèn, khu phố dần trở nên
vắng vẻ, và sau khi có một con mèo nhẩn nha đi qua phố thì không còn thấy
bóng một ai nữa. Tôi nghĩ đã đến lúc ăn tối. Tôi cảm thấy hơi mỏi cổ sau
khi ngồi tựa khá lâu trên ghế. Tôi xuống dưới đi mua bánh mì và mứt, rồi
đem lên và đứng ăn. Tôi muốn đứng tựa cửa sổ mà hút thuốc, nhưng không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.