KEM ĐÁ - Trang 101

Muốn biết tại sao trong kỳ nghỉ hè quý giá tôi lại chịu động tay động
chân vào việc gì khác ngoài việc ngủ nướng, hơn thế nữa còn hẹn gặp
Satoshi, thì phải quay lại một tuần trước. Ngày mà chúng tôi có trong
tay cuốn “Kem Đá”, tìm thấy bóng dáng của Sekitani Jun ở trong đó,
và rồi phát hiện ra thiếu mất cuốn tập san số đầu tiên mà chắc hẳn có
ghi lại toàn bộ câu chuyện. Tôi đã tuyên bố rằng nếu không có số đầu
tiên thì chuyện sẽ khác, tôi không sức đâu lo chuyện bao đồng đến thế
nhưng đã quá muộn, tôi chẳng nhận ra rằng mình đã vượt sông
Rubicon

*

từ lâu lắm rồi.

Biết rõ không thể nào thuyết phục được cô nàng Chitanda đang nôn

nóng nên tôi đành đưa ra phương án thỏa hiệp. Nếu thật sự bước vào
cuộc truy tìm quá khứ thì chỉ có hai người là không đủ cả về trí và lực.
Cổ nhân cũng có câu “ba cây chụm lại nên hòn núi cao”. Có thể cậu
cảm thấy không thoải mái lắm, nhưng nếu không có sự trợ giúp ít nhất
là của Satoshi và Ibara thì khả năng cuộc điều tra thành công là vô
cùng mong manh, tôi đã nói như vậy.

Nghe thế Chitanda gật đầu ngay lập tức.
“Có lẽ vậy.”
Tôi chưng hửng không hiểu là vì sao luôn, lúc ở quán “Pineapple

Sand” cô nàng còn tỏ vẻ khó chịu đến thế cơ mà. Phải chăng Chitanda
đã ý thức rõ về sự cần thiết của việc yêu cầu trợ giúp, hay vì manh mối
thực tế đang ở trước mắt mà cô nàng không còn để ý đến thể diện nữa,
hoặc cũng có thể tiểu thư chỉ là một cô nàng thất thường sớm nắng
chiều mưa, điều này thì tôi không thể kết luận được. Nhưng trước mắt
ngay ngày hôm sau, phiên họp khẩn cấp của câu lạc bộ Cổ Điển đã
được triệu tập.

Ngồi ở ghế chủ tịch, Chitanda tóm tắt lại ý chính của câu chuyện đã

nói với tôi rồi bày tỏ:

“Tớ rất tò mò, chuyện gì đã xảy ra với bác tớ ba mươi ba năm

trước.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.