KEM ĐÁ - Trang 113

trong năm như lễ hội văn hóa, hội thao, hay lễ tốt nghiệp, tớ có thể coi
là điều phổ biến. Còn một điểm nữa, các cậu hãy xem trang hai mươi
tư của Sổ tay học sinh trường Kamiyama!”,

Biết là thế nhưng cũng không ai có thể lấy cuốn Sổ tay học sinh ra

được. Đương nhiên rồi, làm gì đứa nào mang bên mình một thứ như
thế!

“… Mọi người sao vậy?”
“Tiếc là tớ để sổ tay ở nhà rồi. Thế trong đó viết gì?”
“… Chẳng lẽ, mọi người không bao giờ mang nó theo sao? À,

không, ờ… Ừm. Viết thế này: ‘Nghiêm cấm các hành vi bạo lực’. Có
nghĩa là, giả thiết của tớ như thế này.”

Hoàn toàn không đổi giọng, Chitanda tiếp tục: “Lễ hội Kan-ya năm

đó thật buồn là đã trở thành mục tiêu của những người gây bạo động lẽ
hội. Có lẽ bác tớ đã dùng sức mạnh thể chất để phản kháng. Kết quả là
tuy bác ấy trở thành anh hùng nhưng đã bị đuổi học vỉ sử dụng bạo
lực. Đau buồn vì điều đó, học sinh lớp dưới đã viết đoạn văn này.

Có thể nghĩ như vậy được không?”
… Hừm…

Tôi mở miệng gần như cùng lúc với Satoshi.

“Bác bỏ.”
“Xin lỗi nhé, Chitanda.”
Còn Ibara thì hình như đang có điều gì nghĩ ngợi hay sao mà chỉ

nhìn hai đứa tôi chứ không phải Chitanda.

Trong khi đó, dù bị cả hai phía đồng thời phản đối nhưng Chitanda

không hề nhíu mày lấy một lần. Từ thái độ đó, trực giác của tôi mách
bảo rằng có lẽ Chitanda không có ý định bảo vệ giả thiết của mình tới
cùng. Dù giả thiết của mình chỉ để làm nền nhưng vẫn không hề xấu
hổ, thái độ đó thật đáng nể.

“Không được sao các cậu? Hãy cho tớ biết lý do!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.