KEM ĐÁ - Trang 52

“Hotaro, vẻ mặt đó chắc là cậu đã biết gì rồi nhỉ?”
“Ồ? Có lẽ nào, Oreki á?”
Tôi cảm thấy Ibara đang hướng cặp mắt đầy nghi ngờ về phía mình

nhưng vẫn gật đầu không giấu giếm:

“Ừ. Có điều không chắc chắn lắm thôi… Chitanda, cậu có muốn

vận động chút không? Có một chỗ tớ muốn nhờ cậu đi.”

“Ồ, cậu đã có đáp án rồi à. Tớ có thể đi đâu thì được?”
Chitanda như thể chỉ cần nghe tên địa điểm là sẽ lao ngay tới đó

vậy, nhưng Satoshi đã mỉm cười ngăn lại:

“Đừng để bị lừa, Chitanda. Đừng để bị Hotaro sử dụng. Phải sử

dụng cậu ta thì mới có ích. Hotaro, ở đâu vậy?”

Giọng điệu phách lối thật. Không biết có phải vì đang ở trước mặt

Ibara không mà miệng lưỡi Satoshi quá khích hơn bình thường. Có
điều hắn ta nói không sai nên tôi cũng chẳng thấy bực mình. Đúng là
nếu không được ai sử dụng chắc tôi sẽ chẳng mó tay vào việc gì.

“Được thôi, tớ sẽ đi. Hôm nay trời mưa không phải học thể dục nên

vẫn còn năng lượng để tiêu hao đây.”

Tôi dứt lời thì Chitanda tỏ ý sẽ đi cùng. Thế rồi…
“Hừ, tôi cũng đi nữa. Nếu thật Oreki đã có lời giải thì tôi cũng hơi

sốc đấy… Fuku-chan, cậu ở lại trực giúp mình nhé!”

Nói đoạn Ibara bước ra khỏi quầy. Satoshi ngơ ngác một lúc khi

thấy mình bỗng dưng bị ép việc cứ như không nhưng rồi cũng lẳng
lặng đi vào trong quầy. Lâu lắm tôi mới thấy vẻ mặt như mất sổ gạo
của cậu ta.

Chúng tôi quay lại thư viện sau khi đã thu được kết quả đáng hài lòng.

“Thế nào?”
“Fuku-chan, Oreki đúng là hơi kỳ cục thật đó.”
“Thì rõ. Giờ mới biết à Mayaka?”
“Chuyện như thế, sao mà tìm ra được nhỉ…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.