KEM ĐÁ - Trang 67

thanh trầm đục. Chitanda đang ngắm nhìn đường phố thì hướng sự chú
ý sang tôi. Tôi chậm rãi nói, như để nhắc Chitanda nhớ rõ.

“Tớ, không chịu trách nhiệm với cậu đâu.”
“?”
“Thế nên tớ sẽ không nói là nhận lời nhờ vả của cậu. Tuy nhiên, tớ

sẽ lưu tâm chuyện đó, nếu cậu tìm thấy điều gì có thể thành manh mối
thì nhất định hãy nói với tớ. Nếu việc giải mã tốn nhiều công sức tớ sẽ
giúp một tay.”

“… Ừ!”
“Nếu cậu đồng ý với điều đó thì tớ sẽ giúp.”
Chitanda ngồi thẳng lưng. Sau đó là cúi chào một góc bốn lăm độ.
“Cảm ơn cậu. Tớ biết là làm phiền cậu nhiều lắm, nhưng mong cậu

giúp đỡ.”

Phiền à?
Tôi quay mặt đi để Chitanda không nhìn thấy, rồi khẽ cười. Chính

tôi còn đang kinh ngạc trước việc mình đã không từ chối lời nhờ vả
của Chitanda. Dĩ nhiên tôi không định làm thế, nhưng nếu mang
chuyện này kể với Satoshi không biết hắn sẽ nói gì nhỉ? Tôi bất chợt
nghĩ vậy. Chắc chắn cậu ta sẽ trợn tròn mắt và tuôn một tràng từ ngữ
tôi không hiểu để thể hiện sự kinh ngạc của mình. Kiểu như, “Tưởng
Hotaro phải làm mặt lạnh từ chối mới đúng chứ?”

Lúc ấy, tôi biết nói gì để giải thích cho hắn đây?
Tôi băn khoăn với suy nghĩ đó mãi, mặc cho Chitanda cứ một điều

cảm ơn, hai điều cảm ơn. Tách ca cao dường như đã nguội hẳn, còn
cốc cà phê thứ hai của tôi thì đã cạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.