KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 113

Lục Nguyên Đông lại thêm một câu: "Đã biết chưa?"

Lục Hi Duệ không lên tiếng, sau đó chỉ cúi đầu.

"Khụ khụ khụ … " Lục Cảnh Diệu lại ho khù khụ, cũng không phải giả bộ,
mà trong người gan nóng phổi nóng tim nóng thật sự sắp làm vỡ tung lồng
ngực của anh rồi.

Tần Dư Kiều tưởng Lục Hi Duệ cúi đầu vì sợ người lớn trách cứ, liền đưa
tay xoa đầu nó, "Duệ Duệ, không sao đâu."

"Hi Duệ." Lục Cảnh Diệu lại lên tiếng.

Sau đó Lục Hi Duệ cũng ngẩng đầu lên nhìn Tần Dư Kiều: "Chị Dư Kiều,
em xin lỗi, em khiến chị lo lắng rồi."

Cuối cùng Lục Cảnh Diệu cũng trút được hơi thở tắc nghẹn, vuốt nhiệt kế
trên tay. Lục Nguyên Đông không nhịn được nhắc nhở: "Chú, mau đo đi,
cháu và Dư Kiều chờ chú, nếu nặng quá cháu sẽ đưa chú đi bệnh viện."

"Đã tốt hơn nhiều rồi, lát nữa đo sau." Lục Cảnh Diệu dựa lưng vào tấm
nệm trên ghế sofa, nói với Lục Nguyên Đông, "Nguyên Đông, cũng muộn
rồi, cháu đưa cô Tần về trước đi, hôm nào rảnh chú đưa Hi Duệ tới nhà họ
Bạch thăm hỏi."

Tần Dư Kiều: "Không cần phải như vậy, anh khách sáo quá rồi."

Lục Nguyên Đông cũng cười ha hả: "Không cần thiết đâu, nếu chú thật sự
muốn cảm ơn, vậy cháu đi thăm hỏi thay chú cũng được."

Lục Cảnh Diệu vô cùng cố chấp: "Có gì đâu, nên làm vậy mà."

Lục Hi Duệ lưu luyến tạm biệt Dư Kiều, lúc rời đi Tần Dư Kiều không
kiềm lòng được ôm lấy nó. Gương mặt nhỏ bé của Lục Hi Duệ trở nên đỏ
bừng: "Đừng quên buổi hẹn ngày chủ nhật nhé chị."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.