KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 135

Lục Hi Duệ vừa hỏi vấn đề này, Lục Cảnh Diệu liền ngước mắt nhìn Tần
Dư Kiều. Lòng Tần Dư Kiều cũng hỗn loạn, đoán chừng Lục Hi Duệ không
có mẹ, Lục Cảnh Diệu chỉ viện cớ lừa trẻ con mà thôi. Bây giờ Hi Duệ
muốn hỏi rõ ngọn nguồn, Lục Cảnh Diệu nhất thời không thể nghĩ ra cách
giải thích.

Tần Dư Kiều suy nghĩ một lát, mở miệng trả lời thay Lục Cảnh Diệu:
"Không phải ba em nói mẹ em là hoạ sĩ ư? Rất nhiều hoạ sĩ vì tìm kiếm
phong cảnh đẹp nhất trên thế giới mà không có chỗ ở cố định. Hi Duệ, chị
nghĩ có lẽ vì vậy nên mẹ em không có thời gian ở bên em."

Tần Dư Kiều nói xong, Lục Hi Duệ cũng không nói gì nữa, cũng không
biết có tin lời cô không. Lục Cảnh Diệu lại mỉm cười, nói với Lục Hi Duệ:
"Hi Duệ, con mang quà cô Tần tặng lên gác đi, xuống rồi chúng ta đi ăn
cơm."

Lục Hi Duệ đáp lời, sau đó ôm bọc đồ ra ngoài, đi tới cửa quay người nói
vài lời với Tần Dư Kiều: "Chị Dư Kiều, chị chờ em nhé."

Tần Dư Kiều: "Đi đi."

Sau khi Lục Hi Duệ rời đi, trong thư phòng nhỏ chỉ còn hai người Tần Dư
Kiều và Lục Cảnh Diệu. Vừa mới kết thúc chủ đề nhạy cảm như vậy, Tần
Dư Kiều cũng hơi mất tự nhiên, cúi đầu nhìn bức tranh "Gia đình ba người"
của Lục Hi Duệ.Lục Cảnh Diệu cũng liếc nhìn bức tranh của Hi Duệ, sau
đó hờ hững nói: "Vừa nãy cảm ơn cô Tần đã tìm lý do lừa Hi Duệ."

Lục Cảnh Diệu nói cảm ơn nhưng trong mắt lại hoàn toàn không mang vẻ
biết ơn. Tần Dư Kiều nói: "Tôi cũng không muốn Hi Duệ quá đau lòng, đối
với nhiều đứa trẻ mà nói, sự tồn tại của người mẹ luôn mang ý nghĩa đặc
biệt."

Lục Cảnh Diệu cười: "Cô Tần cũng là phụ nữ, vậy cô thấy đối với mẹ, sự
tồn tại của con trẻ mang ý nghĩa gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.