KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 168

"A." Lục Cảnh Diệu gật đầu, dừng lại một chút rồi xoay người rời đi.

Lúc Lục Cảnh Diệu rời đi, Lục Nguyên Đông nhìn chân Tần Dư Kiều, lo
lắng hỏi: "Kiều Kiều, sao thế?"

"Ổn rồi." Tần Dư Kiều nói với Lục Nguyên Đông, tâm trạng nhẹ nhõm hơn
lúc đối mặt với Lục Cảnh Diệu không biết bao nhiêu, "Tiểu Đông Tử, mau
đỡ em lên tầng đi."

***

Khi Lục Nguyên Đông đi lấy đá chườm ở dưới lầu trở lại, Tần Dư Kiều
đang dựa lên ghế sofa xem tạp chí. Cô thấy áo sơ mi của Lục Nguyên Đông
hơi ướt, ngẩng đầu hỏi: "Sao lấy đá mà cũng làm ướt áo thế?" Ngừng một
chút, không đợi Lục Nguyên Đông mở miệng, "Anh đưa đá cho em, dưới
bồn rửa tay trong nhà vệ sinh có máy sấy, anh sấy khô đi."

Lục Nguyên Đông cúi đầu nhìn chỗ ướt trên ngực áo, nỗi hốt hoảng không
biết từ đâu chợt dâng lên, giống như chiếc áo sơ mi thấm nước, chỉ ướt một
chút nhưng lại lan rộng ra.

Áo sơ mi bị ướt không phải do lấy đá, mà khi giúp Vương Bảo Nhi sửa vòi
nước không cẩn thận làm ướt. Lục Nguyên Đông cảm thấy mình không cần
thiết phải hốt hoảng, nhưng anh vẫn luống cuống. Cho nên đôi khi trái tim
của đàn ông còn thành thật hơn đại não.

Cũng như khi đàn ông đang đứng trược sự cám dỗ, đừng tưởng rằng họ
thản nhiên hoàn toàn không biết gì cả, thật ra thì họ còn cảm nhận rõ tần số
cám dỗ phát ra hơn bất kỳ ai khác. Nhưng "tần số" này sau khi được CPU
của đại não đàn ông xử lý lại biến thành quan hệ giữa hai người bình
thường, sau đó không thẹn với lương tâm mà tiếp tục làm rõ ý nghĩa của
tần số cám dỗ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.