KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 177

Lục Cảnh Diệu nói tới đây thì dừng lại, hai mắt lấp lánh ánh cười, như thật
sự đang tán dương tình thương người mẹ của cô.

Mặt Tần Dư Kiều đỏ lên, nếu như không phải lần trước cô đã được chứng
kiến kiểu ăn nói không biết chừng mực của Lục Cảnh Diệu ở chỗ Lục Gia
Anh, nhất định Tần Dư Kiều sẽ cho rằng lưỡi của Lục Cảnh Diệu có tẩm
độc.

Giọng nói chanh chua này dùng bày tám cân kiềm cũng không trung hoà
được.

***

Lúc trận bóng kết thúc, đội bóng trường tiểu học số hai nhiệt tình ôm nhau,
bao gồm cả những thành viên dự bị cũng bước lên vỗ tay chúc mừng. Cuối
cùng Lục Hi Duệ hăm hở nói: "Chủ nhật này tớ mời." Trong lúc Tần Dư
Kiều đang suy nghĩ có phải Lục Hi Duệ quá rộng rãi hay không thì nghe
thấy nó mời các bạn ăn mì vằn thánh ở quán ăn gần trường.

Có người khao ăn đương nhiên có người hoan hô, Tần Dư Kiều nhìn Lục
Hi Duệ trong đám trẻ con. Cậu bé Hi Duệ đứng giữa những người bạn đồng
trang lứa rất có dáng vẻ của người lớn.

Trên sân bóng cũng không thiếu những vị phụ huynh lấy máy ảnh chụp
hình con mình, Tần Dư Kiều cũng muốn chụp hình kỷ niệm với Lục Hi
Duệ, có điều không tiện mở miệng nói với Lục Cảnh Diệu, vậy mà Lục
Cảnh Duệ đã chủ động nói: "Cô đứng với Hi Duệ ở chỗ kia đi, tôi sẽ chụp
cho hai người một tấm."

Tần Dư Kiều “Ừ” một tiếng, phất tay gọi Lục Hi Duệ tới đây.

Bởi vì vừa mới kết thúc trận đấu, đầu Lục Hi Duệ đầy mồ hôi, mái tóc ướt
nhẹp, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng như một quả táo lớn vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.